Lọc Truyện

Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê - Mặc Thiến

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

[NGOẠI TRUYỆN 2]: Cuộc gặp gỡ định mệnh (1)

Vỗn dĩ An gia cũng là một gia đình có danh có tiếng ở Trác thành, nhưng An Quỳ Trứ cũng đã làm cho thanh danh nhiều đời của An gia bị vấy bẩn. Để con gái tu tâm dưỡng tính tốt hơn nên ông bà An gia đã đưa cô sang nước D, để cô vừa có thể tu tâm dưỡng tính vừa có thể học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, để cô va vấp nhiều hơn với cuộc đời, để cho đứa con gái này biết cuộc sống không hoàn toàn là một màu hồng như nó nghĩ.

Sau khi An Quỳ Trứ được đưa đến nước D thì cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều về tình cảm của mình, cô đã nhìn thấy rất rõ ràng tình cảm của bản thân đã sớm đặt sai chỗ.

Đối với Lục Tử Kiện thì chính là không chịu thua, cô không muốn chịu thua Sở Quyên, nên mới ra sức tranh giành Lục Tử Kiện, mãi cho đến đi Lục gia đá cô thì cô mới nhận ra bản thân không phải là tâm vũ trụ, chẳng ai có thể xoay quanh cô mãi được. Hơn nữa ban đầu là do cô từ bỏ tình cảm của Lục Tự Kiện trước, bây giờ anh ấy không thích cô nữa thì biết trách ai bây giờ, có trách cũng chỉ là trách cô quá ngu ngốc.

Còn đối với Sở Khắc Uy thì càng không dám nói đến, nó hoàn toàn đúng với Mạc Hinh đã nói, là cô tự mình đa tình chứ chẳng ai yêu thương cô cả, càng không phải Khắc Uy độc thân là để chờ cô, có lẽ đây là cô đang ngưỡng mộ anh, cô ngưỡng mộ anh rất tài giỏi, cũng rất chung thủy, mà những đặc điểm này từ trước đến giờ An Quỳ Trứ vẫn chưa nhận được từ bất kì ai, cô ao ước bản thân có thể được như Mạc Hinh, cũng vì thế mà cô mới luôn tự mình đa tình, cô tự hi vọng một ngày nào đó Sở Khắc Uy cũng sẽ nhìn lại mình, yêu mình… Nhưng tất cả chỉ là viễn vông!

Đang mãi mê suy nghĩ khiến cho An Quỳ Trứ không nhìn rõ đường đi, nên đã vô tình va phải một người, đợi đến khi cô hoàng hồn thì người đó đã đứng chết chân ở đó nhìn cô. Hóa ra người nam nhân đó chính là Từ Quân Hạo, lúc nhìn thấy anh thì cô cũng rất bất ngờ, không thể nào tưởng tượng được tại sao hai người họ lại có thể gặp nhau ở đây.

Vốn dĩ hai người họ là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên ở cùng một thành phố, cũng được xem là một cặp đôi đẹp nhất của trường, nhưng khi cô và gia đình chuyển đến Trác Thành thì lại không liên lạc nữa, mối tình thời thơ ngây cũng vì thế mà kết thúc.

Cứ ngỡ mỗi người mỗi ngã, không ngờ bây giờ họ lại gặp lại nhau, mà còn ở một nơi xa lạ như nước D, anh nhìn cô mỉm cười nói:

- Trùng hợp quá… Trứ Nhi.

- Trùng hợp thật, Quân Hạo.

Đến đây thì Từ Quân Hạo liền nói nếu tiện đường thì cùng nhau về nhé, An Quỳ Trứ cũng không từ chối.

Nếu không phải cô ham mê cái gọi là hư danh của Sở gia hay Lục gia thì có lẽ hiện tại cô và anh vẫn đang hạnh phúc, không những thế mà còn có thể đi xa hơn nữa, chỉ đáng tiếc là đời không như là mơ, cô và anh đã định là có duyên không phận, nếu có cưỡng cầu cũng chẳng thể nào quay về được như xưa.

Từ Quân Hạo liền nhìn cô, sau đó liền mỉm cười nói:

- Quỳ Trứ, anh nghe nói trước kia em từng theo đuổi Sở Khắc Uy, nhưng chắc đã không thành rồi nhỉ?

- Anh muốn cười tôi sao?

Anh mỉm cười nhẹ rồi lắc đầu, sau đó thì anh liền nói là không có, vốn dĩ anh nhắc đến chuyện này là vì anh và cô có một điểm chung, cô thích Sở Khắc Uy, cố gắng theo đuổi anh ta, còn anh thích Mạc Hinh, cũng không để ý đến việc cô đã có con mà luôn ở bên, ân cần chăm sóc cho cô ấy, nhưng cuối cùng thì sao? Sau ba năm nhưng Sở Khắc Uy và Mạc Hinh vẫn một lòng một dạ yêu nhau, chứ không phải như anh và cô, chỉ sau mấy ngày ngắn ngủi là đã xa cách như chưa từng có cuộc gặp nhau. Đó chính là điểm khác biệt giữa hai người kia và họ.

An Quỳ Trứ cũng ngạc nhiên nhìn Từ Quân Hạo, hóa ra là anh cũng cảm mến Mạc Hinh, cũng từng dốc sức theo đuổi Mạc Hinh nhưng vẫn chẳng thể nào lay động được tâm tình của cô ấy dành cho Sở Khắc Uy. Nhưng không phải chỉ tác động một bên mà còn có thêm sự tác động của cô ở phía cùa Sở Khắc Uy, nhưng hai người họ vẫn sắt son một lòng, hoàn toàn không để tâm đến ong bướm bên ngoài, đây chính là điểm khác biệt lớn nhất.

- Xem ra là tình yêu của chúng ta chưa đủ lớn.

- Không phải tình yêu của chúng ta không lớn, mà căn bản là họ không có tình cảm với chúng ta. Em nghĩ thử xem, Hạ An Nghiêm ở bên cạnh Mạc Hinh năm năm, nhưng cô ấy nói vứt bỏ là vứt bỏ. Em cũng ở bên cạnh Sở Khắc Uy nhiều năm, ngoài ra còn có Lâm Tịnh Tuyết luôn tìm cách tiếp cận Sở gia, cuối cùng vẫn không thể có được Sở Khắc Uy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT