Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tiếng hò hét lập tức mất đi, tất cả mọi người đều nhìn Đỗ Tịch Tịch với ánh mắt khó hiểu. 

Nhất là với những nữ sinh đang vây xem. 

Bọn họ hận mình không thể đi lên đứng ở vị trí của Đỗ Tịch Tịch. 

“Vì sao chứ?” Trịnh Hòa cau mày nói: “Anh đã theo đuổi em năm năm rồi!” 

Đỗ Tịch Tịch nhàn nhạt nói: “Tôi đã có bạn trai, cho nên sau này anh đừng dây dưa với tôi nữa.” 

“Hừ, tôi không tin!” Trịnh Hòa nhàn nhạt nói: “Bất kỳ người đàn ông nào tiếp cận em đều bị anh đuổi hết. Sao em lại có bạn trai được.” 

Lê Văn Vân kinh ngạc, cái tên này đúng là tổng giám đốc bá đạo! 

Đỗ Tịch Tịch lạnh lùng nhìn anh ta rồi nói: “Anh ấy cũng có mặt ở đây!” 

“Cái gì?” Trong ánh mắt Trịnh Hòa lộ ra tia rét lạnh, ngay sau đó lại cười nói: “Em lừa ai đó.” 

Lúc này, Đỗ Tịch Tịch bước xuống bậc thang, bước từng bước về phía Lê Văn Vân đang quay video, sau đó nhìn về phía Trịnh Hòa nói: “Chính là anh ấy!” 

Trời! 

Khoảnh khắc đó, đôi mắt của tất cả những người có mặt ở hiện trường đều nhìn về phía anh! 

Lê Văn Vân ngây dại, anh giơ di động, nhìn về phía Đô Tịch Tịch! 

Lúc này anh mới hiểu được, vì sao Đỗ Tịch Tịch lại gọi anh đến đây, mẹ kiếp, đâu có gọi anh đến đây chơi, mà hoàn toàn coi anh là lá chắn. 

Mà hiển nhiên, quá trình sắp xếp tỏ tình tốn rất nhiều thời gian, e là Đỗ Tịch Tịch ở trên lầu đã biết từ sớm, sau đó cô ấy gọi điện thoại cho Lê Văn Vân, bảo Lê Văn Vân đến đây chơi. 

Tất cả mọi người nhìn anh, Trịnh Hòa quỳ trên mặt đất cũng nhìn thấy toàn bộ, ngay khi vừa nhìn thấy Lê Văn Vân, đầu tiên anh ta hơi ngẩn ra, rồi mắng: “Sao ở đâu cũng có mặt thằng oắt này vậy! Không phải anh ta là bạn trai Đặng Hân Hân sao?” 

Ngay sau đó, trong mắt Trịnh Hòa lại hơi sáng lên nói: “Mới nhìn qua nhưng anh đã đoán không sai, anh ta là bạn trai Đặng Hân Hân mời đến! Nhưng tại sao ngày hôm qua trong quán bar, Phan Minh Vũ lại vâng dạ với anh ta, anh ta có quan hệ gì với Đỗ Thương Bắc?” 

Trong nhất thời, trong lòng anh ta lướt qua rất nhiều suy nghĩ, nhưng mà anh ta không nói gì 

cả! 

Vừa hay có thể mượn tay Trịnh Hòa dạy dỗ anh một chút. 

Mà bên kia, Đỗ Tịch Tịch trực tiếp ôm cánh tay Lê Văn Vân, Lê Văn Vân muốn tránh ra, nhưng mà Đỗ Tịch Tịch lại ôm rất chặt. Đồng thời nhỏ giọng nói: “Anh đã giúp chị Hân Hân, thì anh cũng phải giúp cả tôi nữa!” 

“Cô nằm mơ rồi tôi giúp!” Lê Văn Vân bĩu môi. 

Khi Trịnh Hòa vừa nhìn thấy Đỗ Tịch Tịch kéo tay Lê Văn Vân, mặt đã tái mét, anh ta sầm mặt đứng dậy, nhìn Lê Văn Vân. 

Lê Văn Vân ho khan một tiếng nói: “Tôi không phải bạn trai cô ấy, anh đừng hiểu lầm, tôi và cô ấy không có bất kỳ quan hệ nào.” 

Nhưng hiển nhiên Trịnh Hòa thông tin, anh ta nhìn chằm chằm Lê Văn Vân, bên trong đội 

mắt tựa như phun ra lửa. 

“Thằng sắt, được lắm, phụ nữ của tôi mà anh cũng dám chạm vào, anh chờ đó cho tôi.” Trịnh Hòa thẳng thừng uy hiếp nói. 

“Ai là phụ nữ của anh, miệng anh sạch chút coi” Đỗ Tịch Tịch lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta, sau đó nói với Lê Văn Vân: “Anh yêu, chúng ta vào văn phòng đi, em có mang cơm trưa tình yêu cho anh đó!” 

Tròng mắt của Trịnh Hòa đã sắp rớt ra ngoài. 

Anh ta theo đuổi Đỗ Tịch Tịch nhiều năm vậy, Đỗ Tịch Tịch chưa từng nói chuyện với anh ta bằng giọng điệu này, anh ta ngập tràn ghen tức và phẫn nộ. 

“Đồ khốn!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói, đồng thời phất tay. 

Nháy mắt sau đó, phía sau anh có vài người lập tức vây đến. 

Trong đôi mắt Đỗ Tịch Tịch đầy lạnh lùng nói: “Trịnh Hòa, anh tính ra tay đánh người trước cửa công ty chúng tôi sao?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT