Lọc Truyện

Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
“Công tử, công tử, ngươi có bên trong không?”

Cốc Cốc

Lạc Nam và Tố Mai vừa xuất hiện trong phòng đã nghe âm thanh gõ cửa cùng giọng nói hấp tấp của Trần Giang bên ngoài vang lên.

Mĩm cười nắm lấy bàn tay nhỏ của Tố Mai, mở cửa bước ra ngoài.

“Công…” Trần Giang lời còn chưa nói hết, lập tức chứng kiến một nữ nhân áo trắng như từ cổ tích bước ra đứng cạnh Lạc Nam, hắn hai mắt cấp tốc trợn tròn mãnh liệt, cái miệng mở lớn hết cỡ, lập tức lẩm bẩm lắp bắp: “Tiên nữ, tiên nữ hạ phàm, ta nhìn thấy tiên nữ”

Trần Giang xin thề với trời, cả đời này hắn chưa từng thấy nữ tử xinh đẹp như vậy, không phải, xinh đẹp hai từ đã không đủ để hình dung nàng, Bạch Tố Mai cao quý khiến hắn không dám nhìn thẳng, vội vàng chuyển dời đôi mắt, sợ ánh nhìn hèn mọn khinh nhờn đến nàng.

“Hừ, mau gọi thiếu phu nhân” Lạc Nam vừa tức giận vừa buồn cười, đạp vào mông hắn một cước.

“Tiểu tử tham kiến thiếu phu nhân” Trần Giang vẫn chưa hết ngu ngơ, theo bản năng nói nói, hắn có nằm mơ cũng không ngờ bên cạnh công tử đột ngột xuất hiện một vị tiên tử như vậy, theo cách xưng hô công tử muốn hắn gọi, nàng rõ ràng là nữ nhân của công tử.

“Hihi, hắn là thuộc hạ của chàng?” Bạch Tố Mai che miệng cười khẽ, nghe Lạc Nam giới thiệu mình, nàng hạnh phúc nép mình vào người hắn.

“À phải rồi công tử, còn 2 giờ nữa đã đến thời gian đấu giá, Mộng Ảnh tiểu thư đang chờ đợi công tử” Trần Giang cố gắng ổn định tâm thần, nhớ lại chính đề bẩm báo.

“Mộng Ảnh tiểu thư?” Lạc Nam sắc mặt cổ quái nhìn Trần Giang, tên này gọi hắn công tử, lại gọi Tần Mộng Ảnh là tiểu thư, đây không phải là nói…

“Là nàng muốn ta gọi như vậy?” Trần Giang lúng túng giải thích, hắn cũng không hiểu vì sao một người cao cao tại thượng như Tần Mộng Ảnh đột ngột muốn như vậy.

“Được rồi, lập tức xuất phát” Lạc Nam gật đầu, không tiếp tục tra hỏi.



Một tấm lưng mê người vô hạn lại xuất hiện trong tầm mắt, hôm nay nàng mặc bộ cung trang màu tím trơn nhẵn, càng làm nổi bật đường cong vô hạn của cơ thể mỹ miều.

Nghe tiếng bước chân, Tần Mộng Ảnh quay đầu lại, chợt ánh mắt nàng lóe lên, ý vị thâm trường nhìn chằm chằm một nữ tử áo trắng.

Hôm nay Tần Mộng Ảnh mang một tấm lụa mỏng che phủ gương mặt, cho người ta một cảm giác mơ màng.

“Đây là tiên tử phương nào? Tiểu Nam ngươi còn không giới thiệu?” Đợi đám người Lạc Nam đến gần, Tần Mộng Ảnh liếc xéo hắn mở miệng hỏi.

Nghe trong giọng điệu của nàng một tia khác thường, Lạc Nam cũng không suy nghĩ nhiều, hắn cười gật đầu nói:

“Nàng gọi Bạch Tố Mai, một trong những người phụ nữ của ta”

Nói xong không để ý ánh mắt khác thường của nàng, nhìn Bạch Tố Mai cười nói:

“Tố Mai, đây là bằng hữu của ta, nàng có thể gọi nàng Mộng Ảnh tỷ”

Bạch Tố Mai ôn nhu gật đầu, vuốt ve lọn tóc, nhìn Tần Mộng Ảnh gật đầu ôn nhu nói: “Tố Mai ra mắt Mộng Ảnh tỷ”

Với ánh mắt của Tần Mộng Ảnh sao có thể không nhận ra bản thể của Tố Mai? hơn nữa nàng còn nhận ra khế ước chủ tớ giữa hai người, rõ ràng Lạc Nam đã trở thành sinh mệnh của nữ yêu tên Tố Mai này.

Nghĩ đến đây, Tần Mộng Ảnh ôn nhu cười, kéo tay Bạch Tốt Mai hết sức thân thiết nói: “Muội muội thật xinh đẹp, thật phúc khí cho tên ngốc này”

Vốn dĩ Tần Mộng Ảnh cảm giác tu vi của Lạc Nam tiến bộ, biết hắn đã thành công luyện hóa Chân Thổ mình tặng, định mở miệng chúc mừng, bất quá sự xuất hiện Tố Mai khiến nàng lười để ý đến hắn.

Lạc Nam vuốt mũi xấu hổ, đi sau hai người các nàng.

Mà Trần Giang chính thức trở thành cái đuôi đi sau bọn hắn.



Đa Bảo Các

Mặc dù không phải chính thức đến nơi này, nhưng mỗi lần Lạc Nam đều phải cảm thán mức độ xa hoa của nó, hôm nay nơi đây tấp nập gấp nghìn lần thường ngày, vô số tu sĩ phi hành trên không, các loại pháp bảo, tọa kỵ đa dạng không kể xiếc, hiển nhiên đều đến tham gia Đấu giá hội.

Cứ vài hơi thở là có một đội chừng trăm người toàn thân bao phủ khôi giáp lấp lánh đi tuần xung quanh, giải quyết các vấn đề xung đột cũng như mất trật tự, tu vi bọn hắn đều ở mức Kim Đan kỳ trở lên.

“Đó là Hộ Kim Vệ, một lực lượng tinh nhuệ của Đa Bảo Các dùng để duy trì an ninh các dịp quan trọng” Tần Mộng Ảnh lên tiếng giải thích nói.

Bạch Tố Mai cảm thấy mọi thứ đều mới lạ, nàng nhìn đông nhìn tây, bộ dạng hết sức khả ái.

Lúc này Bạch Tố Mai cũng được Tần Mộng Ảnh dùng khăn che lại gương mặt thiên thần, tránh những phiền phức không đáng có.

Mặc dù như vậy nhưng vẫn liên tục có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm hai người các nàng, hiển nhiên thân thể hoàn mỹ và khí chất đặc biệt rất khó để che giấu.

Chưa kể một cặp Tiên Lữ Tình Duyên Y nàng và Lạc Nam đang mặc, vừa nhìn đã cao quý thoát tục, chẳng khác nào một đôi thần tiên quyến lữ, muốn người khác không chú ý cũng rất khó.

Mà Lạc Nam cũng cảm giác được thỉnh thoảng có vài nữ tử nhìn lén hắn, hiển nhiên danh tiếng tại Đấu Thú Trường đã truyền ra, khiến tên này cũng có chút gọi là máu mặt.

“Kính chào quý khách, xin cho kiểm tra thiệp mời, người có thiệp mời có thể mang theo một người đồng hành” Hai vị nữ tử xinh đẹp mặc sườn sám đứng ngay lối vào, chú ý đến trang phục Tố Mai đang mặc, trong mắt lóe lên một tia hâm mộ, bất quá vẫn lịch sự cung kính.



Lạc Nam nhớ đến tấm thẻ hoàng kim mà vị nữ Chấp sự Đa Bảo Các gọi Thành Bích cho hắn, lúc này lấy ra đưa hai nữ tử xem xét.

Mà Tần Mộng Ảnh cũng thong thả lấy ra một tấm thẻ sáng lấp lánh màu đen tuyền, đưa đến trước mặt hai nữ.

Nhìn tấm thẻ đen tuyền trên tay Tần Mộng Ảnh, hai nữ tiếp tân gương mặt chợt đại biến, cả hai khom sát người đồng thanh nói:

“Xin ra mắt đại nhân, là chúng ta chậm trễ, đại nhân có thể mang bao nhiêu người vào tùy ý, gian phòng bậc nhất tại đấu giá hội đã được chuẩn bị sẳn sàng”

“Được rồi, còn không mau tiến vào!” Tần Mộng Ảnh huýt đám người Lạc Nam một cái, không thèm để ý thiệp mời hoàng kim của hắn, thong dong tiến vào.

Lạc Nam đám người mộng bức, trước mặt Tần Mộng Ảnh bọn hắn hơi lộ vẻ quê mùa, bất quá vẫn ngoan ngoản theo sau nàng.

Một màn này cũng khiến vô số quan khách gần đó chứng kiến, một đám vẻ mặt khiếp sợ nhìn nhau nghị luận ầm ĩ:

“Nữ nhân áo tím kia là ai? Dù là thành chủ đích thân đến cũng không có đãi ngộ như vậy nha”

“Tấm thẻ màu đen kia là thế nào? Sao khác biệt thiệp mời của chúng ta quá vậy?”

“Hừ, kiến thức hạn hẹp, đó là Hắc Tinh Tạp, một loại thẻ cực Vip của Đa Bảo Các”

“Đúng rồi, nghe nói chỉ những người thân phận bất phàm, lại từng làm ăn lớn với Đa Bảo Các mới được cấp thẻ”

“Ta cũng nghe sư phụ nói qua, cả Băng Thiên Đại Lục ức vạn cường giả, không vượt quá trăm vị có được loại thẻ này, không ngờ hôm nay may mắn diện kiến”

“Lát nữa đấu giá, tuyệt đối nhường nhịn nữ nhân kia một chút, nhân vật như vậy chúng ta không chọc nổi”

Nghe đám người nghị luận, một âm thanh không hài hòa truyền đến:

“Hừ có gì quý giá? Gia chủ nhà ta cũng có thứ đó”

Nhìn theo âm thanh, chỉ thấy ba người từ tốn tiến đến, 2 già 1 trẻ, toàn thân Đỏ rực trang phục, hỏa hệ linh lực nóng nảy vô cùng.

“Là người Diễm gia”

Đám người nhận ra thân phận ba người này, cũng đồng ý lời nói của hắn, với thân phận của Diễm gia chủ, có Hắc Tinh Tạp cũng không phải chuyện lạ.

Nhìn đám đông một mặt khiếp sợ, Diễm Dương trong lòng đắc ý, ngoài mặt tỏ vẻ thong dong cùng Diễm Huy và một ông lão tóc trắng tiến vào đại môn.

Ông lão tóc trắng này chính là trưởng bối đi theo bảo vệ hai thiên tài của gia tộc, Lục trưởng lão Diễm gia – Diễm Phong, có tu vi Hóa Thần Trung Kỳ.

Bọn hắn tiến vào không bao lâu, lại có ba người bước đến, lại là tổ hợp hai trẻ một già, nam anh tuấn bất phàm, nữ che mặt chỉ để lộ đôi mắt to tròn lanh lợi nhưng thân thể uyển chuyển lã lướt lại không che được, hấp dẫn ánh nhìn của kha khá tu sĩ xung quanh dò xét.

“Không biết lần này huynh đài kia có đến không?”

Lý Lân nhìn quanh dáo dát, miệng lẩm bẩm nói, gần đây hắn nhận được thông tin một Nguyên Anh Kỳ muốn gây khó dễ cho vị thiếu niên kia, kết quả bị cường giả thần bí trong Quân Lâm Khách Sạn một câu phế bỏ tứ chi, điều đó làm hắn càng thêm kiên định phải ôm bắp đùi Tiểu Nam công tử.

Thử hỏi một thiếu niên có cường giả khủng bố như vậy bảo vệ sẽ có bối cảnh nhỏ sao?

“Hừ, tìm làm gì chứ, tất cả tùy duyên” Lý Trúc Loan không hài lòng nói, nàng cái này biểu ca gần đây trở nên kỳ quái, đối với nàng khách sáo phi thường, lại thường tìm tòi thông tin về thiếu niên kia, bộ dạng còn gấp gáp hơn cả nàng.

Chẳng lẽ hắn thật lòng ngưỡng mộ người kia đến thế? Thật lòng muốn kết tri âm sao?

Mà nàng gần đây cũng không hiểu nổi mình, thường hay tưởng nhớ bộ dạng thô bạo nhưng tiêu sái của người nào đó trên sàn đấu, nhờ hắn mà nàng còn thắng cược lượng lớn Linh Thạch, đặc biệt là “tiểu huynh đệ” hùng dũng oai vệ vươn cao kia, mỗi lần nhớ đến bên dưới nàng lại róc rách nước.



Nơi đấu giá được bố trí tại tầng 3 của Đa Bảo Các, cả một tầng rộng lớn hơn sân vận động nơi này đều được dùng làm không gian tổ chức Đấu giá hội, đám người Lạc Nam chỉ thấy đã có vô số ghế ngồi được sắp xếp ngăn nắp thành hình xoán óc, ở giữa trung tâm không gian là một sân khấu lộng lẫy.

Mà ở gần trung tâm sân khấu có khoảng chục căn phòng bố trí xen kẻ lẫn nhau, lại không che mất tầm nhìn của khán quan ở các ghế.

“Mời các vị khách quý vào phòng đặc biệt” Một thanh niên phục vụ anh tuấn lịch sự khom người nói, hiển nhiên với việc sở hữu Hắc Tinh Tạp, Tần Mộng Ảnh có đãi ngộ đặc biệc.

Đi theo thanh niên phục vụ, đám người Lạc Nam tiến vào một căn phòng có đánh số 4 trong số các căn phòng đó, bên trong đã đầy đủ tiện nghi cùng trà thơm đợi sẳn, bọn hắn ngạc nhiên phát hiện từ bên trong căn phòng trong suốt có thể hoàn toàn quan sát cảnh tượng bên ngoài, mà người bên ngoài bị trận pháp cản trở không thể dò xét tình huống bên trong.

Đám người ngồi xuống ghế nệm, Tần Mộng Ảnh hài lòng gật đầu hỏi phục vụ: “Lần này dự kiến cao bao nhiêu Hắc Tinh Tạp xuất hiện?”

“Tính luôn tiểu thư, đã có 4 vị quý khách sở hữu Hắc Tinh Tạp xuất hiện” Phục vụ khom người kính cẩn đáp, mỗi một vị sở hữu Hắc Tinh Tạp đều có thân phận bất phàm, hắn đương nhiên không dám thất lễ.

“Ồ, lần này đấu giá mời bao nhiêu khách?” Lạc Nam tấm tắt cảm thán sự uy tín trong làm ăn của Đa Bảo Các, mở miệng hỏi.

“Bẩm công tử, tổng cộng một vạn hai ngàn khách mời” Thanh niên Phục vụ vẫn kính cẩn.

“Được rồi, ngươi có thể lui” Tần Mộng Ảnh xua tay.

“Vâng, cần gì cứ gọi tiểu nhân” Phục vụ khom người cáo từ.

“Không ngờ đã xuất hiện 3 người, xem ra sức hấp dẫn của Thiên cấp thật sự quá lớn”



Tần Mộng Ảnh cảm thán, Quân Lâm Khách Sạn của nàng cũng là một kiện Thiên Cấp pháp bảo loại hình kiến trúc, hơn ai hết nàng hiểu những lợi ích khổng lồ mà hai chữ Thiên Cấp mang lại.

“Ta cũng không có ý định cạnh tranh Thiên Cấp, tùy vào vận may xem có thứ nào thích hợp hay không mà thôi” Lạc Nam mĩm cười, sở hữu hệ thống hắn cũng không quá quan trọng việc tranh đoạt, được thì mua, không thì thôi vậy.

“Hừ, ngay cả Lôi Hỏa Huyền Công cũng tiện tay cho ta, Tiểu Nam ngươi xem ra gia tài không nhỏ” Tần Mộng Ảnh kiều hừ nói.

“Ta còn thứ khác định tặng nàng” Lạc Nam cười thần bí nói.

“Hả? đâu? Cái gì?” Tần Mộng Ảnh hai mắt sáng lên, chỉ cần đồ hắn tặng nàng sẽ không từ chối.

“Bí mật” Lạc Nam nhếch miệng cười xấu xa, tạm thời không có ý định giao cho nàng.

“Ai mà thèm!” Tần Mộng Ảnh lập tức thay đổi thái độ.

Bạch Tố Mai nhìn chủ nhân và Mộng Ảnh tỷ tỷ giống đôi tình nhân cãi cọ, hai mắt cong thành nguyệt nha, khóe môi mĩm cười xinh đẹp vô hạn.



Trong lúc bọn hắn đùa giỡn, hàng vạn ghế ngồi cũng dần chật kín, cũng lần lượt có người được mời vào phòng vip, mỗi lần đều sẽ dẫn đến sự thán phục từ vô số người xung quanh.

“Hắn không phải bên trong phòng vip đi?”

Lý Lân sắc mặt không dễ nhìn, nơi đây mặc dù đông đúc nhưng với tu sĩ Kim Đan việc quan sát cũng không khó, hắn tìm mãi không thấy thân ảnh Lạc Nam, chỉ có các căn phòng dành cho khách vip mới ngăn cản được dò xét từ bên ngoài.

“Nói không chừng không tham gia đâu” Lý Trúc Loan nghĩ đến việc không còn gặp thiếu niên kia khiến sắc mặt nàng hơi ảm đạm.

“Không có khả năng, với thân phận của hắn sao có thể bỏ qua sự kiện long trọng này?” Lý Lân phản bác.

“Ngươi biết thân phận của hắn?” Lý Trúc Loan nghi hoặc.

“Ta đoán” Lý Lân bình tĩnh đáp trả khiến Lý Trúc Loan giận nghiến răng, nàng thật không hiểu tên biểu ca này nghĩ gì trong đầu.

Mà sau lưng bọn hắn, một lão già khóe mặt hơi co giật, không biết hai tên tiểu bối nhà mình đang nói về ai, hắn chính là một vị trưởng lão của Lý gia, Nguyên Anh Viên Mãn tu sĩ.

Mà cách bọn hắn không xa, Hàn Liệt và Hàn Minh mặt mày ủ rủ, đang một mặt tội nghiệp nhìn một bà lão lưng còng tóc xanh.

Hàn Liệt ấm ức nhận lỗi nói: “Tứ trưởng lão, là chúng ta nhất thời sơ suất, thua cược số lượng Linh Thạch”

Hàn Minh phụ họa: “Đúng rồi, kẻ kia thật sự là quái vật, khiêu chiến vượt cấp dễ như ăn cháo, chúng ta không lường trước được”

Bà lão lưng còng tên Hàn U, là Tứ trưởng lão của Hàn gia, tu vi Hóa Thần Sơ Kỳ, nàng cực kỳ tức giận hai tên hậu bối thua cược lượng lớn Linh Thạch trước khi tham gia đấu giá, nếu không phải đây là hai thiên tài của gia tộc, chỉ sợ đã một tay bóp chết bọn hắn.

Cưỡng ép lửa giận dâng lên trong lòng, Hàn U khàn khàn nói: “Đợi đấu giá kết thúc lão thân sẽ bẩm báo để gia chủ định đoạt”

Hàn Minh và Hàn Liệt một mặt khó coi nhìn nhau, lần này nếu vì thua cược mà không đủ tiền cạnh tranh vật phẩm, bọn hắn không có quả ngon để ăn.

Mà trong lúc đám người lo việc cá nhân, một thân ảnh mê người quyến rũ đã xuất hiện giữa trung tâm sân khấu, chỉ thấy nàng một thân hồng sắc y phục, ngực nở mông cong, chân dài lã lướt, mái tóc dài búi lên sang trọng, đôi môi kiều diễm thoa son màu tím như trái nho chín mọng, mắt phượng ngập nước mê ly.

Toàn trường bỗng chốc an tĩnh lại rất nhiều, nhìn chằm chằm nữ tử vừa xuất hiện giữa sân khấu.

“Là nàng sao?” Lạc Nam thầm nghĩ, nữ nhân thành thục này chính là người giao dịch lần trước với hắn.

Thành Bích – Chấp sự Đa Bảo Các.

Thành Bích quyến rũ đảo mắt toàn trường, khóe mắt thỉnh thoảng liếc về căn phòng số 4, trong lòng thầm cảm thán bản lĩnh thiếu niên gọi Tiểu Nam này, nàng cho người âm thầm thu nhập thông tin của hắn, biết rõ người này vừa tới Linh Vũ Thành không lâu, lại làm nên toàn chuyện không nhỏ.

Chấn nhiếp vạn người tại Đấu Thú Trường, gây thù với thiếu thành chủ, đặc biệt là có quan hệ mật thiết với nữ nhân kia, tất cả đều khiến Thành Bích nàng thập phần tò mò về hắn.

Tạm gác suy nghĩ trong đầu qua một bên, Thành Bích vận dụng linh lực, đôi môi mê người hé mở, thổ khí như lan thanh thoát nói:

“Kính chào chư vị quan khách, tin tưởng không ít người nơi đây nhận thức tiểu nữ là chấp sự Đa Bảo Các, bất quá hôm nay tạm thời có thêm một thân phận khác”

Dừng lại một chút, nàng che miệng cười khẽ, bộ ngực cự đại run run sau làn áo khiến không ít nam nhân nuốt nước bọt.

Chỉ nghe nàng nói tiếp: “Hôm nay tiểu nữ tử hân hạnh chủ trì Đấu Giá Hội long trọng này, hy vọng các vị nể mặt”

Mà nàng vừa dứt lời, hai luồng uy áp cực mạnh cấp tốc lan tỏa toàn bộ không gian phòng đấu giá, hầu hết tu sĩ sắc mặt trắng bệch, cảm thấy linh lực toàn thân hơi run sợ, cả đám sắc mặt đại biến thốt:

“Hai vị Luyện Hư kỳ cường giả”

Hiển nhiên là hai cường giả siêu cấp của Đa Bảo Các, muốn ra oai phủ đầu đề phòng có người gây sự hay nổi máu tham lam cướp đoạt vật phẩm.

Nhận ra ẩn ý của Đa Bảo Các, vô số người thay đổi tư thế, cả đám nghiêm chỉnh vô cùng.

Nhìn thấy tình cảnh này, Thành Bích cười mĩm hài lòng, nghiêm trang tuyên bố:

“Định kỳ Đa Bảo Các Đấu Giá Hội chính thức bắt đầu”
Danh sách truyện HOT