Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tần Tranh mím môi, cứ cảm thấy Sở Hiểu Đồng hôm nay có hơi lạ: “Sắc mặt của em không tốt lắm.”  

 

“Còn không phải bởi vì công ty kia! Chuyện của Lưu Uyển lúc đó đã làm giảm đi mức độ tin tưởng của tôi một cách đáng kể trước mặt lãnh đạo công ty, họ nói rõ với tôi rằng nếu thành tích tháng này của tôi lại sụt giảm thì sẽ cho tôi từ chức.”  

 

Nói đến đây, Sở Hiểu Đồng bỗng trở nên kích động: “Nếu tôi bị sa thải, thì anh cứ chờ chết đói đi!”  

 

Tần Tranh vô tội nhìn Sở Hiểu Đồng, đột nhiên nghĩ đến lời Lưu Uyển nói.  

 

Anh suy nghĩ một lúc vẫn mở miệng: “Em còn nhớ chuyện tôi giúp người ta khám bệnh khi ở bệnh viện nhân dân không?”  

 

Sở Hiểu Đồng nghi ngờ nhìn Tần Tranh, không hiểu vì sao.  

 

“Lúc đó tôi đã trị khỏi cho ông cụ đó, về sau lại trị khỏi cho vợ con Lưu Chính nên anh ta tặng cho tôi một cửa hàng bán lẻ, cho tôi dùng nó để mở phòng khám.”  

 

“Sáng hôm nay Lưu Uyển lại đến tìm tôi, đặt mua một lượng lớn năm trăm lọ thuốc mỡ từ tôi, bảo tôi bàn bạc với em, dùng thuốc mỡ này để tạo dựng tên tuổi, tự mình mở một cửa hàng mỹ phẩm.”  

 

“Tôi đang nghĩ, trước đây tôi có một trăm triệu tiền phí điều trị, lần này Lưu Uyển đưa cho tôi năm triệu, số tiền này tuy không nhiều, nhưng cũng đủ để mở một cửa hàng lớn.”  

 

“Mặt tiền cửa hàng có thể đặt cùng với phòng khám, như thế tôi có thể điều chế thuốc mỡ theo từng loại da khác nhau của mỗi khách hàng. Đồng thời cũng sẽ không ảnh hưởng tôi khám bệnh cho bệnh nhân.”  

 

“Hơn nữa, em cũng không cần lo lắng bị sa thải.”  

 

Nói xong, Tần Tranh nhìn về phía Sở Hiểu Đồng.  

 

Nói thực, nếu không phải hôm nay Sở Hiểu Đồng nói sắp bị sa thải, thì anh không định nói với Sở Hiểu Đồng việc này.  

 

Dù sao anh cũng không quan tâm lắm đến chuyện tiền nhiều hay ít.  

 

Nhưng, dường như Sở Hiểu Đồng rất thích tiền, nếu vợ mình thích thì cho cô ấy là được.  

 

Dù sao anh cũng không chi tiêu gì cần đến tiền.  

 

Sở Hiểu Đồng hoàn toàn ngây ngốc, một trăm triệu!  

 

Đây là số tiền mà cả nhà họ Sở có thể kiếm được trong bảy tám năm đấy?  

 

Tần Tranh mới bắt đầu nói chuyện được vài ngày, đã kiếm được một trăm triệu?  

 

Sở Hiểu Đồng lập tức phản ứng được rằng, ý của Tần Tranh vừa rồi là cho cô số tiền này? Để cô mở cửa hàng của riêng mình?  

 

“Em cứ suy nghĩ trước đi, nghĩ xong rồi thì nói với tôi.” Tần Tranh nói xong thì xoay người đi ra khỏi nhà, “Tôi và Lưu Chính đã hẹn đi xem cửa hàng, có việc gì em cứ gọi điện thoại cho tôi.”  

 

Nhìn thấy Tần Tranh rời đi, tâm trạng của Sở Hiểu Đồng trongchốc lát trở nên vô cùng phức tạp.  

 

Người đàn ông này ở trong nhà từng làm gì cũng sai, chỉ biết gây ra dư luận cho cô, lại đột nhiên đứng ở trước mặt mình.  

 

Đêm hôm qua đánh nhau, hôm nay còn bảo cô mở cửa hàng.  

 

Sở Hiểu Đồng có hơi hoang mang, cảm thấy rất không chân thực, đây vẫn là Tần Tranh sao?  

Lắc đầu, Sở Hiểu Đồng lấy điện thoại ra, nhìn vào danh bạ với vẻ mặt lạnh lùng, chồng yêu.  

 

Sau đó dứt khoát gọi đi: “Đang bận sao? Cùng uống cà phê nhé, em có chuyện muốn nói với anh.”  

 

Tần Tranh ra khỏi nhà, bắt một chiếc xe đi đến địa chỉ Lưu Chính đưa cho anh.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT