Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sảnh phòng khám chỉ còn lại Tần Tranh và Cao Tử Lâm.

 

Cao Tử Lâm mím môi, quay lưng về phía Tần Tranh bắt đầu cởi áo khoác.

 

“Anh đừng có suy nghĩ lệch lạc đấy nhé.” Cao Tử Lâm mím môi, khuôn mặt hơi nóng, nhưng hoàn toàn không thể nhìn ra được cô ấy đỏ mặt bởi làn da màu xanh kia.

 

“Sẽ không.” Tần Tranh nói xong, thầm nghĩ sau khi nhìn thấy làn da màu xanh kia, làm gì có người đàn ông nào còn có suy nghĩ như vậy đâu chứ.

 

“Tôi phải nằm ngửa, hay nằm sấp?” Cao Tử Lâm gấp quần áo lại để sang một bên, hai tay ôm trước ngực.

 

Tần Tranh mắt nhìn mũi mũi nhìn tim: “Nằm ngửa.” Vẻ mặt Cao Tử Lâm chợt đỏ bừng.

 

Cô ấy cắn rắng đi đến trước giường bệnh, sau đó nhắm mắt lại, nằm lên giường với tâm trạng chết thì chết vậy.

 

Thật lâu sau, mới dám mở mắt ra nhìn Tần Tranh.

 

Nhưng lại phát hiện Tần Tranh không nhìn cô, mà đang nghiêm túc cho tất cả dược liệu vào trong thùng gỗ.

 

Lúc này mới quay đầu lại trải túi kim ra, cầm kim đâm nhanh vào ngực cô ấy!

 

Thấy vậy, trong lòng Cao Tử Lâm cảm thấy yên tâm và chậm rãi mở miệng: “Nếu anh chữa khỏi cho tôi, tôi sẽ mời anh đến bữa tiệc cao cấp.”

 

Tần Tranh nhíu mày: “Cô có biết tại sao triệu chứng này xuất hiện trên người cô không?”

 

Cao Tử Lâm lập tức nhìn về phía Tần Tranh, cô ấy cũng rất tò mò, Tần Tranh không nói cô ấy cũng không hỏi.

 

Cao Khải Lượng cũng không hỏi.

 

“Bệnh lây lan, nếu tôi đoán không nhầm thì hẳn là cô có thể chất đặc biệt, trong một bữa tiệc ở nước ngoài sau khi bị người ta nhắm vào và hạ một loại thuốc nào đó nên bị biến thể.”

 

Tần Tranh nói xong, nhìn Cao Tử Lâm.

 

Cô gái này khá bảo thủ, cho đến bây giờ, xương hông cô ấy vẫn rất thẳng và rõ ràng là một trinh nữ.

 

Cao Tử Lâm thoáng kinh ngạc, đột nhiên cô ấy nghĩ đến gì đấy, sắc mặt bỗng trở nên âm u!

 

“Tôi biết rồi.” Cô ấy không nói gì nữa, nhưng đã xác định được một số chuyện.

 

Cô ấy nhớ khi ở nước ngoài, người bạn thân nhất đã giới thiệu người đàn ông đó cho cô ấy, nhưng khi cô từ chối đã bị người ta hạ thuốc đưa lên giường.

 

Nhưng, ngày hôm đó người đàn ông kia đã xảy ra tai nạn xe nên cô mới thoát khỏi tai họa, nhưng bắt đầu từ ngày đó cô đau ốm liên miên, sau đó trở về trong nước.

 

Điều khiến cô ấy buồn cười hơn nữa là, người bạn thân nhất đó cũng đi theo cô ấy về nước!

 

Uổng công cô ấy còn nghĩ rằng bạn thân thật sự tốt với cô ấy!

 

Chuyện ở nước ngoài đó, chắc chắn là do bạn thân làm!

 

Châm cứu, tắm thuốc.

 

Đến khi Cao Tử Lâm đi ra ngoài, cô ấy nhìn thấy màu xanh trên cơ thể rõ ràng đã phai đi rất nhiều.

 

“Những thuốc bắc này, mỗi ngày cô uống một thang, ba ngày sau đến lại đây tôi châm cứu.”

 

Tần Tranh thấy Cao Tử Lâm chuẩn bị mặc quần áo, vội vàng quay đầu đi.

 

Cao Tử Lâm thấy vậy, đột nhiên nở nụ cười xấu xa, mềm mại mở miệng: “Này… Anh tên Tần Tranh phải không? Trông anh cũng tầm tuổi tôi.”

 

“Ừm.” Tần Tranh thuận miệng trả lời.

 

“Anh… thấy dáng người của tôi có được không?” Cao Tử Lâm đã mặc xong quần áo, đứng ở phía sau Tần Tranh nín cười nói.

 

Vẻ mặt Tần Tranh hơi nóng, ho khan một tiếng: “Rất tốt.”

 

Nghe vậy Cao Tử Lâm không nhịn nổi nữa, cười phá lên.

 

Tần Tranh thấy vậy cũng bất đắc dĩ lắc đầu, đợi Cao Khải Lượng đến đón Cao Tử Lâm.

 

“Trao đổi số điện thoại nhé? Ngày nào anh cũng ở đây phải không? Vậy tôi có thể đến chơi với anh mỗi ngày được không?”

 

Cao Tử Lâm lưu số điện thoại xong, tùy ý quan sát thiết bị trong phòng khám.

 

“Có thể.” Tần Tranh mở cửa, chuẩn bị đón bệnh nhân.

 

“Đúng rồi, anh có bạn gái chưa?” Cao Tử Lâm lại hỏi.

 

“Tôi đã kết hôn rồi.” Tần Tranh bất đắc dĩ.

 

“Hả?”

 

Cao Tử Lâm ngơ ngác: “Ai may mắn cưới được anh vậy?”

 

Tần Tranh không nói, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ mờ mịt.

 

Anh vừa định nói, thì ngoài cửa truyền đến một âm thanh, theo sau là hai ba người.

 

“Tôi nghe người ta nói Tần Tranh đã mở một phòng khám, còn không tin, thì ra là thật.”

 

Người vào cũng trạc tuổi Tần Tranh, hai năm một nữ, vừa vào cửa trực tiếp ngồi lên ghế.

 

Cao Tử Lâm lập tức quay người lại đeo kính và khẩu trang vào, sau đó im lặng ngồi ở một bên xem điện thoại đợi Cao Khải Lượng đến đón.

 

Hai người đàn ông một béo một gầy, người béo tên Lưu Phi, anh ta đeo kính đen, cầm trên tay chiếc chìa khóa xe BMW.

 

Người gầy đang nắm tay người phụ nữ tên Trần Lỗi, cũng cầm trong tay một chiếc chìa khóa Mercedes.

 

Người phụ nữ tên Diêu Thiến đeo một chiếc túi LV, đội mũ bóng chày Gucci.

 

Ba người, mỗi người đều đang nói về sự giàu có của mình.

 

Mà Tần Tranh rất quen thuộc với ba người này.

 

Là bạn học cùng lớp đại học Y của anh, khi anh ở rể từng đặc biệt cho người tặng anh một pho tượng hoa tươi được cắm đầy phân.

 

Tần Tranh không biết ba người này có được tin tức từ đâu, nhưng anh biết nếu không đuổi ba người này ra ngoài, thì anh đừng mong khám bệnh cho người khác nữa.

 

“Ba vị muốn khám bệnh?” Không quan tâm ba người họ nói những gì, Tần Tranh ngồi ở vị trí bác sĩ điều trị lật xem hồ sơ trong tay.

 

“Ra vẻ ông chủ với ai đấy?” Lưu Phi nhíu mày, “Đều là bạn học cũ, đến mức vậy sao?

 

“Đúng vậy, nếu không phải Tiếu Ưu Ưu của lớp khác nói với bọn tôi, thì bọn tôi cũng không biết, Tần Tranh cậu bây giờ có bản lĩnh đến vậy.” Trần Lỗi lạnh lùng hừ nói.

 

Diêu Thiến nhếch khóe miệng: “Nghe nói nhà họ Phùng phá sản, người đàn ông của Tiếu Ưu Ưu vào tù, đều là vì cậu nhỉ. Giữa bạn học với nhau, phát đạt rồi, sao không thông báo một tiếng thế?”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT