Lọc Truyện

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

“Thần, mau xin lỗi đi” Đường Sở Sở kéo tay áo Giang Thần, nhỏ nói. 

Mặc dù cô rất vui vì Giang Thần trút giận thay mình, nhưng đây là nhà họ Đường, đang là cuộc họp gia tộc, đánh người ngay lúc này là trái với gia quy. 

“Thằng rác rưởi này dám đánh con trai tao hả? Bổ, đây là chắc chắn là do Đường Bác xúi giục! Chú ấy ỷ vào có cổ phần nên không coi ai ra gì! Bố, đuổi Giang Thần ra khỏi gia tộc, thu hồi cổ phần của Đường Bác đi” Mẹ của Đường Lỗi, Lý Diễm lập tức hét lên. 

“Đúng, đuổi Giang Thần ra khỏi gia tộc, thu hồi cổ phần của Đường Bác.” 

“Đúng là không coi ai ra gì! Coi gia quy không tồn tại hay sao?” 

Coi gia quy là trò đùa à?” 

“Thật không để mắt tới gia chủ.” 

Người nhà họ Đường nhao nhao lên tiếng. 

Đường Lỗi là cháu đích tôn của nhà họ Đường, anh ta bị đánh, cả nhà đều nói giúp anh ta. 

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tất cả mọi người đều chỉ trích Giang Thần, thậm chí còn liên lụy tới cả nhà Đường Bác. 

Đường Sở Sở lại bị mắng té tát, nào là sao chổi xui xẻo, đủ lời nói khó nghe vang lên. 

Cũng có người yêu cầu thu hồi cổ phần của Đường Bác. 

Nhìn thấy mọi người đều giúp mình, Đường Lỗi vô cùng đắc ý. 

Anh ta liếc Giang Thần, ngẩng cao đầu như thể đang nói, mày chỉ là một con chó của nhà họ Đường mà dám đánh tao, đúng là không biết sống chết. 

Đường Thiên Long cũng tức giận. 

Đây là cuộc họp gia tộc, Giang Thần chỉ là người ở rể mà lại dám đánh con cháu dòng chính của nhà họ Đường. 

Giang Thần còn chưa nói gì thì Hà Diễm Mai đã đánh lên đầu anh, tức giận nói: “Thằng khốn này, còn không mau quỳ xuống” 

Giang Thần lạnh mặt, chẳng những không quỳ mà còn đá lên người Đường Lỗi, khiến anh ta bay ra xa hai mét, hung hăng ngã vào góc ghế sofa, ngã khuyu trên mặt đất, đau đớn hét lên. 

“Thần.” Đường Sở Sở hoảng sợ, vội kéo Giang Thần. 

Sau đó cô khom lưng muốn quỳ xuống xin lỗi. 

Giang Thần lại kéo cô đứng dậy. 

“Thằng khốn.” Đường Thiên Long giận dữ đập tay lên bàn, đứng dậy quát: “Đúng là coi trời bằng vung, từ giờ trở đi, mày không còn là con rể nhà họ Đường nữa, cút đi cho khuất mắt tao." 

“Mau nói xin lỗi đi” Đường Sở Sở không ngừng kéo góc áo Giang Thần. 

“Giang Thần, thằng khốn này, còn không mau quỳ xuống nhận lỗi.” 

Hà Diễm Mai cũng chửi ầm lên. Vất vả lắm mới chiếm được cổ phần gia tộc, bà ta không muốn bởi vì Giang Thần đánh Đường Lỗi mà chọc giận ông cụ, bị thu hồi cổ phần. 

Giang Thần không hề dao động, thản nhiên nói: “Anh ta không xứng.” 

“Mày.." Đường Thiên Long tức giận đến run người, không ngừng thở hổn hển. 

“Ông nội đừng giận” Đường Mộng Oánh kịp thời đỡ Đường Thiên Long, không ngừng vỗ lên lưng ông ta: "Ông đừng chấp vặt với thằng chó này, đuổi anh ta ra khỏi nhà họ Đường là được. Còn có, anh ta dám coi trời bằng vung như thế chắc chắn là được sự cho phép của Đường Bác” 

“Đúng thế” Có người phụ họa: “Đường Bác cho rằng bản thân chiếm được mười phần trăm cổ phần nên không coi ai ra gì, ngay cả gia chủ cũng không để mắt, chắc bây giờ cậu ta đã tuyên bố với bên ngoài rằng cậu ta chính là gia chủ nhà họ Đường” 

Hà Diễm Mai tức giận đến xanh cả mặt, trong lòng căm hận Giang Thần. 

Mà Đường Bác vẫn có ro ở một bên, bất kể người nhà họ Đường nói gì ông ta cũng không hề miệng, giống như tất cả mọi chuyện đều không liên quan đến ông ta vậy. 

“Sở Sở, nhà họ Đường thế này không ở lại cũng được, anh dẫn em đi.” Giang Thần kéo Đường Sở Sở muốn rời đi. 

Nhưng Đường Sở Sở lại tủi thân muốn khóc, nước mắt tràn vành mi. 

Cô trở thành cô gái xấu xí nhất Giang Trung, làm mất hết mặt mũi của gia tộc, cô nằm mơ cũng muốn sự cho phép của gia tộc, vất vả lắm mới có chuyển biến, vậy mà lại bị Giang Thần phá hủy. 

Cô biết ơn Giang Thần. 

Nhờ Giang Thần nên cô mới khôi phục dung mạo. 

Nhưng lúc này, cô lại rất bất mãn Giang Thần. 

Bởi vì chính Giang Thần nên cô mới lại bị người nhà chửi bới. 

Cô hét lên: “Giang Thần, kêu anh quỳ xuống nhận lỗi khó đến thế sao? Anh chỉ là thằng lính quèn thôi, anh thật sự cho rằng mình ghê gớm lắm hả?” 

Thấy Đường Sở Sở rơm rớm nước mắt, Giang Thần lập tức đau lòng. 

Nhưng anh là Hắc Long, một trong năm vị đại soái. Trong quan niệm của anh, thà chết đứng chứ không sống quỳ. 

Ngày xưa rơi vào tay quân địch, bị đánh da tróc thịt bong, cả người bị thương, anh cũng không quỳ xuống. 

Bây giờ anh là người ở rể nhà họ Đường, là chồng của Đường Sở Sở, anh đã từng thề sẽ không để Đường Sở Sở đau lòng, không làm cho Đường Sở Sở buồn bã. 

 

 

Danh sách truyện HOT