Lọc Truyện

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1323

“Khụ!” Cô xấu hổ hằng giọng một cái, tay chân cũng không biết phải để đâu cho đúng, hốt hoảng nói lảng sang chuyện khác: “Linh Nhị, dĩ Cá nhỏ lấy táo cho cháu ăn nhé, táo này vừa lớn lại vừa ngọt, nhìn là biết ngon rồi!”

Trẻ con đúng là dễ bị đánh lạc hướng sự chú ý, vừa được đưa cho quả táo là liền vui vẻ ăn ngay, trong phòng bệnh toàn là tiếng nhai táo giòn tan.

Trương Tiểu Du mới vừa thở phào một hơi nhẹ nhõm th Trần Phong Sinh ở bên cạnh lại chợt lên tiếng, vẻ mặt anh đây vẻ cười mà như không cười, lại giống như chỉ là thuận miệng hỏi một câu: “Cá vàng nhỏ, em thích con trai hay là con gái?”

*A?” Cô ngẩn người.

Trần Phong Sinh cong môi, đôi mắt đào hoa đầy vẻ thâm thúy: “Anh thích con gái!”

Trương Tiểu Du nuốt một ngụm nước miếng, cô không lên tiếng, nhưng mà khi xoay người đi lấy giấy ăn lau miệng cho Linh Nhi vì cô bé ăn táo nên miệng, đã dinh đây nước táo, trong lòng cô lại có một thanh âm rất nhẹ vang lên.

Đều tốt…

Ăn xong một quả táo, y tá liền nhanh chóng vào phòng truyền nước cho Linh Nhi.

Trần Phong Sinh còn chưa kịp cởi áo khoác trên người ra thì đã phải trở về khoa giao ban, Trương Tiếu Du đi theo anh cùng đi ra khởi phòng bệnh, trong miệng cô lầm bẩm: “Tô Yến chạy đi đâu rồi không biết, thế nào mà lấy chút thuốc thôi mà vẫn chưa quay lại nhỉ!

Rõ ràng hai người cùng đi ra khỏi thang máy, nhà thuốc thì ngay dưới lâu một, chỉ đi có một tầng cầu thang là tới thì đáng ra nên trở lại rồi mới đúng chút Cô cau mày, bàn tay đang buông thống bên người chợt bị ai đó nắm lấy Trương Tiểu Du ngẩn ra, cúi đầu nhìn xem, tay của mình đã bị bàn tay của anh vững vàng nằm chặt, mười ngón tay đan vào nhau chặt chẽ, nhiệt độ của cả hai cũng quần quấn quít vào nhau.

Trước mặt họ có y tá cùng với bệnh nhân đỉ tới, cô muốn tránh ra, nhưng lại bị anh nằm chặt tay giữ lại, lại nghĩ đến quan hệ của bọn họ ở trong bệnh viện sớm đã không phải là bí mật gì, cô liền định cứ mặc cho anh dắt mình đi, chẳng qua là vẫn hơi cúi mặt xuống có phần ngượng ngùng.

Nghĩ đến cái gì đó, cô quan tâm hỏi: “Câm thú, anh hai khôi phục có khỏe thế nào rồi?”

“Ừ? Trần Phong Sinh gật đầu, nhắc tới bệnh tình anh mình thì giọng nói lười nhác của anh mới lấy lại được chút vẻ nghiêm túc nên có của một bác sĩ: “Đối với phẫu thuật cấy ghép tủy thì về mặt lý thuyết sẽ không có hại gì đối với cơ thể của người hiến tặng, có thể hồi phục sau hai ngày thực hiện ca phẫu thuật.

‘Sau khi xuất viện cũng sẽ không xuất hiện tình trạng đau đớn hoặc mệt mỏi, sau khi nghỉ ngơi tốt là có thế hồi phục hoàn toàn, thế chất của anh hai lại tốt, hệ miễn dịch không hề suy giảm, đã khôi phục được không khác trước là mấy rồi “Vậy thì tốt rồi!” Trương Tiểu Du gật đầu, lại hỏi: “Linh Nhỉ thì sao? Sau khi cô bé phẫu thuật cấy ghép tủy là bệnh tình có thể hoàn toàn khỏi hẳn đúng không?”

Trần Phong Sinh trâm ngâm nói: “Cái này trước mắt vẫn chưa thể xác định được hoàn toàn, nếu như sau khi phẫu thuật năm năm không có phản ứng bài xích thì có thể tồn tại lâu dài, còn nếu như mười năm không phát bệnh nữa thì mới coi như đã hoàn toàn trị khỏi bệnh!”

“Em tin tưởng Linh Nhi sẽ ốn thôi!” Nghĩ đến cô bé ở trong phòng bệnh, Trương Tiểu Du nói với giọng điệu chắc chản.

Khóe môi Trần Phong Sinh cong lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT