Lọc Truyện

Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi - Trương Minh Vũ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 32

Tô Mang bắt chéo chân, khí thế áp đảo, không nói lời nào.

“Này… người đẹp, nhà vệ sinh ở đâu thế?”, anh ngẩng đầu hỏi nữ thư ký trước mặt.

Cô thư ký sợ sệt, run rẩy đáp: “Anh Minh Vũ cứ gọi tôi là Tiểu Ngô thôi ạ. Để tôi dẫn anh đi!”

Trương Minh Vũ khẽ gật đầu.

Anh đi theo cô ấy ra khỏi phòng họp, thấy đối diện thang máy cách đó không xa là một văn phòng mở khá lớn, bên trong còn có mấy người đang chăm chỉ làm việc.

Chắc hẳn đều là lãnh đạo của khách sạn này.

“Anh Minh Vũ, ở đây này”, nữ thư ký dừng bước, cung kính nói.

“Được, cảm ơn cô”.

Trương Minh Vũ cười đáp, vẫn không thể quen nổi với kiểu xưng hô này.

Anh đi vào nhà vệ sinh.

Sau khi giải quyết nỗi buồn, cảm giác thư thái hơn nhiều. Anh rửa tay rồi mới ra ngoài.

Không thấy nữ thư ký đâu nữa.

Trương Minh Vũ vẩy sạch nước trên tay, đang định quay trở về.

Nào ngờ chưa đi được mấy bước đã nghe thấy giọng nói bén nhọn vang lên: “Ai da!”

Anh sợ hãi giật nảy mình.

Nếu không phải có tiếng động của người, anh còn tưởng là mình giẫm trúng đuôi mèo rồi!

Trương Minh Vũ quay sang xem thử, trông thấy một cô gái đi ra khỏi nhà vệ sinh nữ.

Dáng người còn tạm được, nhưng gương mặt trát cả tấn phấn thật sự khiến người ta rất chán ghét…

Lúc này, cô ta đang tức tối nhìn chằm chằm anh.

Anh sửng sốt một lúc mới hiểu ra vừa rồi mình vẩy tay làm bắn nước lên người cô ta.

Anh mỉm cười nói: “Xin lỗi người đẹp, tôi không thấy cô”.

Cô nàng kia ghét bỏ phủi nước dính trên người mình, ngực phập phồng vì giận.

Cô ta đánh giá Trương Minh Vũ một lượt, sau khi nhìn thấy quần áo rẻ tiền anh đang mặc trên người thì nổi giận quát: “Thằng nhà quê ở đâu ra đây? Dám vào khách sạn của chúng tôi đi vệ sinh nhờ! Ai cho anh vào?”

Anh giật mình, ngơ ngác nói: “Tôi… tôi đi vào với chị tôi…”

Một câu nói này đã đủ để cô ta hiểu được mọi chuyện.

Ánh mắt cô ta nhìn anh càng thêm khinh thường!

Nhưng dù sao anh cũng là khách hàng.

Cô ta bèn cau mày, ghét bỏ nói: “Lần sau ra ngoài nhớ mở to mắt ra mà nhìn!”

Nói xong, cô ta tức giận quay người rời đi, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Thật xui xẻo. Eo, bẩn chết đi được!”

Trương Minh Vũ bất đắc dĩ nở nụ cười.

Đi đến đâu cũng không tránh khỏi bị người ta sỉ nhục…

Anh cũng cất bước đi vào thang máy.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT