Lọc Truyện

Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi - Trương Minh Vũ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 96

Lúc này, anh mới thấy gã bảo vệ còn khá trẻ, nhưng dáng người vô cùng vạm vỡ. Đối phương đang cười lạnh nhìn anh đánh giá.

Trương Minh Vũ càng nhíu chặt mày, lạnh giọng hỏi: “Tôi đang nói chuyện với anh đấy”.

Gã bảo vệ kia cười, chậm rãi giơ tay ra, sẵng giọng nói: “Lấy ra đây đi”.

Lấy?

“Lấy cái gì?”, Trương Minh Vũ ngơ ngác không biết rốt cuộc đối phương đang nói cái quái gì.

Bảo vệ cười nói: “Sao tôi biết anh đã trộm thứ gì? Mau lấy ra đây ngay”.

“Tôi không trộm gì cả”.

Trương Minh Vũ bừng tỉnh, lập tức phủ nhận.

Chắc chắn là bộ dạng lén lút vừa rồi của anh đã khiến gã bảo vệ kia hiểu lầm, lòng thầm thấy bất lực.

Nụ cười trên mặt gã ta chậm rãi biến mất. Gã ta lạnh giọng quát: “Thằng ranh, đừng có mà không biết điều. Tao gặp không ít loại người như mày rồi!”

“Có phải mày tranh thủ lúc bọn tao đổi ca lén chạy vào đây không?”

“Đừng có nói nhảm với tao nữa, mau lấy đồ mày trộm được ra đây. Nếu không tao sẽ báo công an!”

Trương Minh Vũ hít mạnh một hơi, thật là xui xẻo.

Anh dang hai tay ra, tức giận nói: “Không tin thì anh lục soát đi. Tôi không trộm cái gì thật, tôi tới đây để tìm người”.

Gã bảo vệ nheo mắt lại, lạnh lùng hỏi: “Tìm người? Mày tới đây tìm ai?”

“Trần…”

Trương Minh Vũ suýt buột miệng nói ra nhưng đã nhanh chóng ngậm miệng lại.

Nghĩ tới bài học vừa rồi, anh quyết định đổi sang người khác.

Còn ai nữa nhỉ?

Anh suy tư hồi lâu, chợt nhớ ra Vương Tài, bèn cười nói: “Tôi tới tìm Vương Tài”.

“Vương Tài? Vương Tài nào?”

Bảo vệ sững sờ, ánh mắt xẹt qua một tia trào phúng.

Không biết tại sao Trương Minh Vũ bỗng thấy có dự cảm chẳng lành.

“Công ty của mấy người còn có mấy Vương Tài cơ à? Chính là cái tên… giám đốc quèn… tên Vương Tài đấy”, anh lúng túng nói nhưng trong lòng lại không hề bối rối chút nào.

Dù sao chắc chắn sẽ có người này, vừa rồi còn gặp nhau cơ mà.

Gã bảo an cười lạnh nói: “Đúng là có Vương Tài, nhưng không phải giám đốc gì như mày nói đâu!”

Dứt lời, gã ta cầm bộ đàm thầm thì gì đó.

Chẳng bao lâu sau, một tràng dài tiếng bước chân vang lên.

Trương Minh Vũ quay lại nhìn, thấy có bốn năm gã bảo vệ đang đi tới, người đi đầu chính là Vương Tài!

Sau khi nhìn rõ, anh giật mình trợn tròn mắt.

Tại sao… Vương Tài lại mặc đồng phục bảo vệ?

Gã bảo vệ đứng trước anh đi tới cười hỏi: “Đội trưởng Vương, thằng ranh này nói nó tới công ty tìm anh đấy. Anh gặp nó bao giờ chưa?”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT