Lọc Truyện

Thiên Kiêu Ngạo Thế - Lâm Diệp (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 35

Nhưng đến đây còn chưa kết thúc, không bao lâu, bên trong “Chúng Tinh Chi Môn” mở ra trong khoảng không của vũ trụ, một bóng dáng cao lớn toàn thân ánh vàng rực rỡ đột nhiên lao ra.

Bóng dáng kia chói mắt vô cùng, giống như mặt trời chói chang đang thiêu đốt, có thể chiếu sáng vạn vật trên thế gian, có vẻ vô cùng thần thánh.

“Thần sao hộ vệ? Ha ha ha, vì ngăn trở con đường cầu đạo của ta thậm chí ngay cả thần tướng cũng xuất động, chơi lớn thật!”

Trên đỉnh núi, dáng người uy nghiêm gầm lên một tiếng dài, hào phóng ngang tàng, khí phách hiên ngang không đặt anh hùng thiên hạ vào trong mắt.

Lâm Diệp bị thanh âm kia làm chấn động đến choáng váng, khí huyết cả người hỗn loạn, thân thể gầy yếu không khỏi run lên dữ dội, tuy có thể kìm lại được nhưng đầu óc đã rối bời, ong ong, không nhìn thấy gì.

Nó giống như một cơn ác mộng dù như thế nào cũng không có cách tỉnh lại.

Không biết trải qua bao lâu, Lâm Diệp sững sờ nhìn bầu trời tan vỡ như mạng nhện, lộ ra một lỗ đen nhỏ, ngọn lửa chói lọi như sao băng không ngừng từ trên trời rớt xuống thế gian, thiêu cháy núi sông, phá hủy địa cầu.

Đây là cảnh tượng tận thế, bầu trời sụp đổ, ngọn lửa hủy diệt rơi xuống như trút nước, khiến cho thế giới này như rơi vào trong lò lửa lớn hỗn loạn, khắp nơi hoang tàn, sinh linh đồ thán.

Núi lở.

Sóng thần.

Cây cối thành tro.

Vạn linh diệt sạch!

Phảng phất, tận thế đã đến rồi.

Chỉ có trên đỉnh núi kia, bóng dáng cao lớn đứng cô độc một mình, chắp tay lặng lẽ nhìn tất cả, có một loại mùi vị cô đơn tiêu điều.

Hồi lâu, một tiếng thở dài vang vọng khắp trời đất:”Thời không cùng ta!”

Giờ khắc này, Lâm Diệp giống như bị lôi kéo vào hàng loạt mớ cảm xúc phức tạp tuyệt vọng, suy sụp, không cam lòng và buồn bã.

Cùng lúc đó, bên cạnh bóng dáng cao lớn kia xuất hiện một quan tài đồng dài mười trượng, trên bề mặt chạm khắc vô số hoa văn dày đặc và bí ẩn.

Bóng dáng cao lớn bước lên, mở ra quan tài đồng.

Đang lúc Lâm Diệp nghĩ hắn định an táng chính mình,thì thấy hắn lấy ra một quyển sách cùng một cây bút ném vào trong quan tài đồng, sau đó vác quan tài lên vai, nhanh chân rời đi.

Đồng tử Lâm Diệp co rụt lại, hắn nhận ra rồi, một sách một bút kia đúng là bảo vật mà Lộc tiên sinh để lại cho hắn.

Huh!

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT