Lọc Truyện

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 461: ANH LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM (4)

“Tôi biết” Bọ Cạp gật đầu nói.

“Mọi người vẫn khỏe chứ?” Diệp Lăng Thiên hỏi, sau đó lại lắc đầu nói: “Quên đi, vẫn là đừng nói cho tôi biết tin tức nội bộ nữa, tôi đã không còn là người trong đội nữa, cũng đã không còn là chuyện của tôi nữa. Được rồi, tôi đi đây.”

“Anh bây giờ ngay cả việc nói chuyện với tôi nhiều thêm vài câu cũng không được sao?” Bọ Cạp nhìn Diệp Lăng Thiên có chút oán hận.

“Không phải không được, mà là cô đang làm việc, tôi cũng sắp phải đi check-in rồi.”

“Hôm nay tôi không có làm, tôi đặc biệt đến đây thăm anh, máy bay của anh còn lâu mới tới giờ check-in. Dù có tới giờ check-in, tôi cũng có thể đưa anh lên thẳng máy bay mà không cần kiểm tra an ninh”, Bọ Cạp nói.

“Nói cái gì vậy?” Diệp Lăng Thiên im lặng một lúc, sau đó ngồi xuống hỏi Bọ Cạp.

“Anh đã thay đổi rồi, Độc Lang. Mặc dù trước đây anh không nói nhiều với tôi, nhưng anh luôn nói với tôi chút chuyện phiếm gì đó, thế nhưng bây giờ, anh thậm chí không muốn nói với tôi gì cả.”

“Vật đổi sao dời mà, hai chúng ta bây giờ đã không còn là người chung một thế giới nữa, cô không thể nói cho tôi biết về công việc của cô, tôi nói về công việc và công ty của tôi thì cô cũng không hiểu được, đây có lẽ chính là cái gọi là ngôn ngữ chung”.

“Anh và cô ấy thì sao? Anh có chuyện để nói với người phụ nữ đó sao? Cô ấy chưa chắc đã hiểu những gì anh nói? Cô ấy chưa chắc đã hiểu được quá khứ của anh, tính cách của anh? Độc Lang, tôi không tin trên đời này còn có người hiểu rõ anh hơn tôi.” Bọ Cạp lại bắt đầu ghen tị.

“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi đã thay đổi rồi, Bọ Cạp. Tôi đã không còn là Độc Lang của năm đó nữa. Bây giờ tôi tên là Diệp Lăng Thiên. Có thể tôi đã thay đổi đến mức cô hoàn toàn không nhận ra tôi nữa rồi.”

“Cho dù anh là Độc Lang hay Diệp Lăng Thiên, anh luôn là một người trong trái tim của Bọ Cạp tôi. Dù anh có trở thành gì đi nữa, anh cũng luôn là người đàn ông quan trọng nhất trong trái tim của Bọ Cạp tôi. Anh biết tính cách của tôi rồi đó, chuyện mà tôi đã xác định thì không ai có thể thay đổi được, kể cả bản thân tôi, tôi nghe lời anh, sẽ chăm chỉ làm việc, sẽ không nghĩ đến chuyện khác, nhưng đến khi tôi rút lui khỏi chiến tuyến, tôi sẽ tìm anh, cho dù anh ở đâu, có biến thành thế nào đi chăng nữa, dù anh đã kết hôn hay đã có con, tôi đều sẽ đi tìm anh. Tôi sẽ chứng minh cho anh thấy rằng, tôi nhất định là người phụ nữ phù hợp nhất với anh.” Bọ Cạp đột nhiên nghiêm túc nói, sau đó nói với Diệp Lăng Thiên: “Anh đi đi, tôi biết anh lo lắng cho cô ấy.”

Diệp Lăng Thiên nhìn Bọ Cạp, đứng dậy, chậm rãi đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Bọ Cạp thì dừng lại, quay đầu nhìn Bọ Cạp, sau đó vươn tay ôm lấy Bọ Cạp, vỗ vỗ lưng Bọ Cạp rồi nói: “Nhớ kỹ, chú ý an toàn, nhất định phải bảo vệ mình thật tốt, tôi không muốn cô có chuyện gì.”

Bọ Cạp cũng ôm chặt lấy Diệp Lăng Thiên, nghẹn ngào nói: “Tôi hứa, không vì bản thân tôi cũng coi như là vì sau này có thể gặp lại anh, tôi cũng sẽ không để cho tôi chết, tôi vẫn chưa cướp anh từ người phụ nữ khác lại, tôi sẽ không thể chết được.”

“Được rồi, chú ý giữ gìn sức khỏe.” Diệp Lăng Thiên lại vỗ vai Bọ Cạp, sau đó xoay người đi ra ngoài, để lại một mình Bọ Cạp ngơ ngác trong phòng.

Khi Diệp Lăng Thiên bước vào quán trà, Lý Vũ Hân đã uống gần hết một tách trà.

“Nhanh như vậy đã nói chuyện xong rồi à.” Lý Vũ Hân cười hỏi khi nhìn thấy Diệp Lăng Thiên trở lại, nhưng ngay cả Diệp Lăng Thiên cũng có thể nhận ra cô cười một cách mất tự nhiên.

“Ừm, đúng vậy.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Người ta đặc biệt đến gặp anh, sao anh không nói chuyện với người ta lâu hơn một tí nữa, em có thể nhận ra cô ấy rất quan tâm đến anh.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.

“Anh và cô ấy bây giờ đã là người của hai thế giới, bây giờ tôi là Diệp Lăng Thiên, chỉ là Diệp Lăng Thiên mà thôi, đã không còn là Độc Lang nữa. Giữa anh và cô ấy đã không có nhiều tiếng nói chung nữa rồi. Cô ấy có công việc và cuộc sống của cô ấy, anh cũng có công việc và cuộc sống của mình, anh của bây giờ không nên tiếp xúc quá nhiều với cô ấy, đây là điều tốt cho cô ấy, và cả cho anh nữa.” Diệp Lăng Thiên uống trà đã hơi nguội chậm rãi nói.

“Đối với cô ấy mà nói, anh nói như vậy có phải là quá tuyệt tình rồi không?” Lý Vũ Hân nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó lại đỏ mặt nói: “Mặc dù em cảm thấy có chút không đành lòng, nhưng trong lòng em vẫn hy vọng anh có thể tuyệt tình với cô ấy. Em có phải là rất ích kỷ không? ”

Nghe được lời nói không nhất quán của Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên không khỏi nở nụ cười, nói: “Không tuyệt tình, đối với công việc của cô ấy mà nói, cô ấy không nên có tình cảm, không có tình cảm là điều tốt cho cô ấy, nói không chừng có thể cứu mạng cô ấy. Được rồi, không nói nhiều nữa, cũng gần đến giờ rồi, chúng ta đi xếp hàng đi.”

“Ừ, được.” Lý Vũ Hân gật đầu, cùng Diệp Lăng Thiên xếp hàng kiểm tra vé sau đó đi vào phòng chờ.

Hai tiếng sau, máy bay cất cánh, Bọ Cạp đứng một mình trước tấm kính cực lớn nhìn chiếc máy bay đang chầm chậm lăn bánh trên đường băng rồi bay lên bầu trời xanh, một lúc lâu sau mới từ từ quay người lại, thay đổi vẻ mặt đau buồn thất vọng thành vẻ mặt cương quyết bước ra khỏi sân bay.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT