Lọc Truyện

Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Ôi, chị em chúng ta nói mấy lời cảm ơn đó làm gì”.

 

Kiều Tử Phi xua tay nói: “Đúng rồi, bố đang đợi chị trong thư phòng trên tầng đấy, chị mau lên đi, em ra xe lấy tí đồ, lát nữa em sẽ lên sau”.

 

“Được, vậy chị đi trước đây”.

 

Kiều Tử Huyên vừa nói vừa cầm cây roi, dẫn Diệp Vĩnh Khang bước vào trong biệt thự.

 

“Chào mừng cô chủ trở về!”

 

Vừa bước vào trong biệt thự, một đám người làm đã xếp thành hai hàng ngay ngắn ở hai bên rồi khom lưng chào hỏi Kiều Tử Huyên.

 

Trong ngôi nhà này vẫn được coi là bình thường, người làm cười đon đả đứng trước cửa thang máy, làm động tác tay tỏ ý mời với Kiều Tử Huyên: “Cô chủ, ông cụ đợi cô ở trong phòng”.

 

Kiều Tử Huyên gật đầu bước vào trong thang máy.

 

Diệp Vĩnh Khang đang định đi theo thì bị Lục Điền giơ tay ra ngăn lại, cười nói: “Xin lỗi cậu, gia chủ nói rồi, muốn nói chuyện riêng với cô chủ, mong cậu tới phòng khách nghỉ ngơi uống tách trà trước đã”.

“Đây là bạn tôi”.

 

Kiều Tử Huyên không vẻ, rất bất mãn với cách Lục Điền đối xử với Diệp Vĩnh Khang.

 

Lục Điền vội cười nói: “Thật sự xin lỗi cô, tôi không có bất kỳ ý xúc phạm nào, chỉ là gia chủ đã nói ông ấy có việc muốn nói riêng với cô nên…”

 

“Được rồi!”

 

Kiều Tử Huyên không kiên nhẫn xua tay, nở nụ cười xin lỗi với Diệp Vĩnh Khang: “Vậy anh cứ nghỉ ở đây trước đi, lát nữa tôi xuống”.

 

“Không sao”.

 

Diệp Vĩnh Khang cười với Kiều Tử Huyên, sau đó được Lục Điền dẫn đến một phòng trà.

 

Phải nói là nhà họ Kiều không hổ danh là gia tộc lớn, chỉ một phòng để tiếp khách thôi mà cũng trang trí cực kỳ xa hoa, đèn chùm, sàn nhà và sofa đều là sản phẩm hàng đầu thế giới.

 

Nhưng Diệp Vĩnh Khang lại cảm thấy có gì đó không ổn, mình đi vào sao không có ai chào hỏi thế nhỉ?

 

Thậm chí còn chẳng có lấy một tách trà, rõ là không hợp với phong cách của gia tộc lớn.

 

Sau đó Diệp Vĩnh khang lại liên kết những chi tiết từ lúc gặp Lục Điền đến khi bước vào trang viên, phân tích cặn kẽ một lượt.

 

Càng nghĩ càng cảm thấy có nhiều điểm không đúng, ngay lúc Diệp Vĩnh Khang định đứng lên ra ngoài thì cửa bỗng bị đẩy ra từ bên ngoài.

 

Bốn người đàn ông mặc đồ đen vội vàng bước vào, người đi cuối cùng trở tay khóa cửa lại.

 

Sau đó bốn người này không nói gì đã rút dao găm sáng chói từ thắt lưng ra, nhào về phía Diệp Vĩnh Khang.

 

Có thể thấy được bốn người này đang muốn lao đến lấy mạng Diệp Vĩnh Khang từ động tác và cả lực đâm dao.

 

Diệp Vĩnh Khang cũng không vòng vo với chúng, nhảy lên quét chân một cái làm hai người ngã xuống, sau đó vung khủy tay lên đánh ngã một tên nữa.

 

Mọi chuyện chỉ diễn ra trong tích tắc, thậm chí chưa đến một giây.

 

Người còn lại ngơ ngác, không để hắn kịp phản ứng, ngón trỏ và ngón cái của Diệp Vĩnh Khang đã kẹp chặt yết hầu của hắn, sau đó khẽ bóp lại, chỉ nghe một tiếng rắc, người đã ngã xuống đất, không còn hơi thở.

 

Sau khi giải quyết xong đám người, Diệp Vĩnh Khang không hề do dự sải bước nhanh chóng đi ra ngoài cửa.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT