Lọc Truyện

Truyện Hãy Để Em Quên Anh (Hoài Thư)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hương đã đoán rất đúng, chiếc váy trắng mà Bảo mua tặng rất hợp với cô. Từng đường kim mũi chỉ như đo ni đóng giày để dành cho cô vậy. Nhưng hôm nay Bảo không đến. Người đến cổ vũ cho cô có em gái và đám bạn thân.

Mộc Miên cứ bám lấy tay Hương mà tấm tắc khen:

- Trời ạ! Cái áo này của bà xinh xỉu. Hôm nay bà đẹp lắm Hương ạ.

Hương được khen thì rất vui. Nhưng mắt thì vẫn lơ đễnh tìm kiếm một người trong vô vọng. Cậu bạn thân của cô, cô cũng muốn để cậu ấy thấy cô xinh đẹp thế nào trong bộ đồ cậu ấy tặng. Cô cũng muốn cậu ấy thấy được mình tỏa sáng trên sân khấu. 

Dù đây không phải lần đầu tiên cô trình diễn, nhưng nó mang ý nghĩ lớn như thể buổi biểu diễn đầu tiên ở trường cấp ba khi xưa. Hôm nay cô sẽ trình diễn trước mặt Đức. Sự cố gắng phấn đấu ba năm mới dám mạnh dạn đứng trước mặt anh và cho anh xem thành quả của mình. 

Trước khi thi đấu, mười thí sinh cùng người hỗ trợ đứng trong cánh gà chuẩn bị. Hương và Linh đang dặm lại phấn trang điểm thì thấy Đức cùng học trò đi tới. Cô bé học trò rất nhanh miệng nói:

- Ôi chị Hương! Hôm nay chị thật đẹp.

Hương gặp được Đức, lòng vẫn xôn xao như lúc đầu mới yêu. Cô ngập ngừng đứng lên chào:

- Chào thầy ạ!… Hai em thi tốt nhé - Hương dịu dàng nhìn đôi bạn trẻ.

Đức nhìn cô, ánh mắt anh không còn ấm áp như trước. Có lẽ là vì hổ thẹn, anh còn không dám nhìn thẳng vào mắt Hương quá lâu. Anh bắt tay chào rồi đi ngay:

- Chúc em thi tốt nhé!

Linh hiểu rõ vì sao Đức lại như vậy. Cô bé chỉ đành vỗ về an ủi người chị đang vì sự hời hợt kia mà đau đớn tột cùng.

- Cố lên chị! Mọi chuyện rồi sẽ ổn mà.

Thành vừa chuẩn bị xong, anh bước đến chỗ hai chị em đứng vui vẻ chào hỏi:

- Là em gái Hương đây sao? Nghe đồn là rất xinh đẹp, quả không sai nhỉ.

Linh bĩu môi trêu chọc:

- Thôi anh đừng khéo nịnh. Lát nữa phải bảo vệ chị em thật tốt đấy!

Trước khi lên sân khấu, cuối cùng Hương cũng lấy hết can đảm nhắn tin thổ lộ với Đức:

- Em không nói ra, chắc có lẽ anh cũng biết được tình cảm bấy lâu mà em đã dành cho anh là như thế nào. Nhưng sau đêm nay, em không muốn chúng ta mãi nhùng nhằng với mối quan hệ tình cảm không rõ kết cục này nữa. Nếu anh có cùng cảm xúc với em, tối nay anh có thể đến gặp em ở tiệm cà phê Muối .

***

Hương trình diễn bằng tất cả niềm đam mê vả cả sự khao khát mãnh liệt của mình. Khi điệu nhạc kết thúc, cô đã khóc trong cơn mưa pháo tay của khán giả. 

Nhưng bên dưới sân khấu, chàng trai mà cô thương vẫn không nhìn về phía cô, anh ấy nhìn về phía cô bé học trò mới. Chỉ một giây thôi, một giây là quá đủ để Hương biết rằng dù cho cô có cố gắng đến mấy đi nữa thì người ấy vẫn không quan tâm đến cô. Không phải vì cô không xứng đáng mà là vì cô không phải đối tượng của họ. 

Hương giành giải nhì của cuộc thi. Nhưng chuyện thắng thua lúc này chẳng còn quan trọng với cô nữa. Vì cô đã chính thức thua cuộc trong tình yêu của mình.

Hương lao xuống sân khấu và ôm chầm lấy Linh mà khóc. Linh hiểu được tất cả, cô bé chỉ biết ôm chặt chị để an ủi mà thôi. Người chị đáng thương của cô, cả một đời chỉ toàn nhận lấy những tổn thương.

Dù biết là không còn hy vọng Hương vẫn đến tiệm cà phê Muối sau đêm thi. Cô ngồi một mình trong góc quán, đọc lại tất cả những tin nhắn của Đức gửi cho cô. Ôn lại những ký ức đẹp đẽ mà cô đã trải qua với Đức. 

“Rồi chúng ta sẽ bật khóc với chính những kỷ niệm đã làm chúng ta cười”. Câu nói này hôm nay cuối cùng Hương cũng thấu hiểu được.

Nhìn cô đáng thương tới nỗi, người bồi bàn đã phải tặng cho cô một ly cacao nóng để lấy lại tâm trạng. Hương dặn lòng cô chỉ khóc nốt đêm nay thôi. Hết đêm nay cô sẽ quên đi một người. Cô sẽ chính thức từ bỏ một người để bắt đầu một cuộc sống của riêng mình. 

Phía bên ngoài ô cửa sổ nhỏ nhìn vào quán cà phê nhỏ giữa chốn phồn hoa. Bảo đứng tựa vào gốc cây, mắt không rời khỏi cô gái đang ngồi khóc trong quán bên đường. Linh từ đâu cũng xuất hiện, cô bé vỗ nhẹ vào vai Bảo:

- Sao anh còn đứng đây? Anh không định vào an ủi chị của em sao?

Bảo vẫn không rời mắt khỏi Hương, anh khẽ trút một hơi thở dài, gương mặt thoáng vui mừng:

- Không cần vội… Hãy để cho chị em có thời gian để khóc, để nhớ và để quyết tâm quên đi những chuyện buồn đã qua. Khi đã đủ, anh sẽ đến bên cạnh chị ấy. 

Linh mỉm cười, rất mãn nguyện khi tìm được người anh rể tương lai rất đỗi tuyệt vời. 

Để giúp Hương mạnh mẽ thổ lộ với người cô ấy thương. Để giúp Hương nhìn rõ trái tim cô đang yêu ai. Anh đã dày công diễn một vở kịch mà trong đó có sự giúp đỡ nhiệt tình của Minh Anh và sự hỗ trợ đắc lực từ Linh. 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT