Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Chuyện này hoàn toàn trái ngược với trước đây.  

 

Khi tám vương triều lớn muốn liên hợp công phạt triều Long Đại Hạ, không biết có bao nhiêu thế lực đã thừa lúc đó mà té nước theo mưa, trong đó nhiều nhất là các thế lực đến từ đông hải. Các thế lực đến từ nam vực cũng không ngoại lệ, cũng đã thừa lúc đó khiến cho Đại Hạ chìm trong máu lửa chiến tranh suốt mấy ngày liền, không biết đã đánh mất bao nhiêu tài vật.  

 

Trong hai năm qua, tình hình đã rất khác.  

 

Không ai có thể ngờ được Đại Hạ lại có thể chống đỡ được trước sự liên hợp tấn công của tám vương triều lớn, chẳng những chống đỡ được mà còn khiến cho tám vương triều lớn phải chủ động ra thư đình chiến. Ngay cả các vương triều lớn còn phải như vậy thì đừng nói đến các thế lực khác.  

 

Triệu Bân đã góp phần không nhỏ trong việc tạo nên cục diện này.  

 

Đối với các thế lực ở đông hải, bọn họ sợ quân viễn chinh hay là sợ Cơ Ngân hơn?  

 

Đối với các vương triều lớn, bọn họ sợ quân đội Đại Hạ hay là sợ Thánh tử Thiên Tông hơn?  

 

Câu trả lời đa số chắc chắn là cái thứ hai.  

 

Phải biết rằng trong tay cái tên đó vẫn còn nắm rất nhiều lá bài tẩy.  

 

Thiên kiếp cấp Chuẩn Thiên của Thánh tử Thiên Tông không phải là chuyện đùa, cho dù không có thiên kiếp thì thiên lôi trong giông tố cũng bá đạo giống như vậy, đối với chuyện này thì vương triều Đại Nguyên cùng vương triều Hắc Long là hai ví dụ đẫm máu nhất. Trừ phi Cơ Ngân không muốn độ kiếp, trừ phi trên thế gian không còn thiên lôi trong giông tố, nếu không thì bất cứ lúc nào Thánh tử Thiên Tông cũng có thể trở thành một ngòi nổ. Cho dù thực lực của một mình hắn có nhỏ nhưng nếu như hắn mượn lôi uy thì thực lực của hắn còn dọa người hơn so với thực lực của trăm vạn hùng binh, đây chính là điểm nguy hiểm của hắn.  

 

Thánh tử Thiên Tông mạnh hơn người.  

 

Đại Hạ lại cường thế quật khởi, ai dám không đình chiến?  

 

Màn đêm lại buông xuống.  

 

Tình hình trên đảo vô danh vẫn bình yên.  

 

Dưới ánh trăng, Triệu Bân đi trên mặt biển, quan sát khắp mọi nẻo đường.  

 

Long Phi cũng nhẹ nhàng lặng lẽ đi theo.  

 

Kể từ khi đến hải vực này, bọn họ đã bị mắc kẹt ở đây một tháng.  

 

Trong suốt một tháng bọn họ liên tục đi xung quanh xem xét nhưng vẫn không thể tìm được đường ra.  

 

Dường như vùng biển này rộng lớn vô biên.  

Triệu Bân cau mày, ánh mắt lộ ra chút trầm mặc suy tính.  

 

Trong khi đó, Long Phi đêm nay có vẻ rất vui, thường xuyên lơ đãng chớp chớp mắt, giống như một tiểu cô nương ngây thơ nhưng có thân hình vô cùng diễm lệ đang dạo chơi, khi đi dạo còn thường xuyên liếc mắt nhìn Triệu Bân.  

 

Bị mắc kẹt ở đây dường như không phải là một chuyện quá tồi tệ.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT