Tịch Nhan thật không ngờ, Nam Cung Ngự bị xử tử, hôm sau trong hoàng cung truyền ra -- mật thám địch quốc lớn mật lẻn vào phủ hoàng tử nên bị xử trảm!
Sự tình đã phát triển đến nỗi này, thật là nghiêm trọng ngoài dự kiến của Tịch Nhan -- mật thám địch quốc? Thật là mạc danh kỳ diệu , Nam Cung Ngự sẽ bị xử trảm? Hay là nói, Hoàng Phủ Thanh Vũ đã nhận định Nam Cung Ngự khinh bạc nàng cho nên mới dồn hắn vào chỗ chết?
Khi nghe thấy tin tức này, Tịch Nhan lập tức liều lĩnh đi đến tây viện đang giam giữ Nam Cung Ngự, nhưng Hoàng Phủ Thanh Vũ đã hạ lệnh, tây viện là khu vực cấm địa, trừ phi hắn hạ lệnh, người bên ngoài không ai đi vào trong.
Nhưng điều làm Tịch Nhan ngoài ý muốn là hai gã thị vệ canh cửa ở tây viện, lại không ngăn cản nàng. Nhất thời nàng sinh nghi vội vàng đi vào ngục thất, lại chỉ thấy trên đất là một đống hỗn độn, mà Nam Cung Ngự cũng không thấy bóng dáng đâu!
"Thích khách bị bắt đâu rồi?" Tịch Nhan ra cửa liền gọi một thị vệ lại, mở miệng hỏi.
Thị vệ kia vội trả lời, "Sáng sớm hôm nay Thất gia phái người đến đây đem thích khách mang đi, về phần đi nơi nào, nô tài không biết."
Mang đi! Tịch Nhan nhíu mày trầm tư một lát, vừa ngẩng đầu đã phát hiện Thôi Thiện Duyên đang đi tới phía nàng.
"Nô tài ra mắt Hoàng tử phi." Thôi Thiện Duyên hành lễ, "Hoàng tử phi tới nơi này làm gì vậy?"
"Thất gia ở chỗ nào?" Giọng nói của Tịch Nhan lạnh lùng, thản nhiên vang lên.
Thôi Thiện Duyên ngẩng đầu liếc nhìn nàng, dừng một chút, rồi nói: "Bẩm, Thất gia hôm nay đi ra ngoài rồi ."
"Ta hỏi ngươi hắn ở chỗ nào?" Tịch Nhan rốt cục mất bình tĩnh, trầm giọng hỏi.
Thanh âm Thôi Thiện Duyên hơi nhỏ lại: "Hồi hoàng tử phi, sáng sớm hôm nay Thất gia mang theo Mẫu Đơn cô nương đi lên Vạn Hoa Sơn, hình như là vì Mẫu Đơn cô nương muốn tìm một gốc hoa lan."
Trong lòng Tịch Nhan bỗng dưng chấn động, tim đập mạnh và loạn nhịp hồi lâu mới cắn răng nói: "Chuẩn bị xe cho ta, ta muốn lên Vạn Hoa Sơn."
Nàng thật sự đoán không ra Hoàng Phủ Thanh Vũ có chủ ý gì, nhưng trực giác nói cho nàng biết có liên quan tới nàng.
Ngay từ đầu, Hoàng Phủ Thanh Vũ dường như biết tất cả mọi điều về nàng, nhiều lần công phá sự phòng thủ trong tâm nàng, nhưng lại đem bản thân hắn che dấu cẩn thận. Cho tới bây giờ, loại này trực giác càng ngày càng mãnh liệt, hắn giống như muốn thông qua chuyện này bức nàng phơi bày tất cả mọi chuyện.
Nếu là như thế, nàng đáng cuộc một phen xam sao, thắng thì có thể cứu Nam Cung Ngự ra, nếu nàng đoán sai, , nàng vẫn không thể không cứu Nam Cung Ngự.
Dưới chân núi Vạn Hoa, trong sơn cốc to như vậy lại xuất hiện vài tòa đại trướng, bởi vậy có thể thấy được Hoàng Phủ Thanh Vũ đối với một gốc "Hoa lan" kia coi trọng thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!