Lọc Truyện

Bà Đây Không Dễ Chọc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Khi tôi đẩy cửa bước vào phòng riêng, những người có mặt ở đó đều sửng sốt.

Vẻ mặt tôi càng bình tĩnh bao nhiêu thì bầu không khí càng trở nên nặng nề bấy nhiêu.

Chồng tôi, vị Thái tử Hồng Kông, đang tổ chức sinh nhật cho cô người tình bé nhỏ của mình.

Tôi nhìn xung quanh và thấy một nửa số người đến chúc mừng sinh nhật cô ta là bạn bè của Thẩm An, nửa còn lại là người của công ty.

Nguyễn Duyệt Duyệt không có nhiều cơ hội gặp mặt tôi, sao có thể bỏ lỡ cơ hội mặt đối mặt khiêu chiến với tôi như thế này.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta chợt nở nụ cười:

“Chị, nếu biết chị muốn đến thì em đã gửi thiệp mời rồi.

"Chị bí mật tới đây, người không biết còn tưởng chị đi ngàn dặm xa xôi đến để tìm chồng đấy."

"Bingo! Cô nói đúng một nửa, tôi đến để bắt gian chồng tôi đấy."

Cô ta cho rằng trước mặt Thẩm An, tôi không dám ra tay, đành phải hợp tác với hắn diễn cảnh vợ chồng chung sống hòa hợp, cô ta ám chỉ rằng tôi là kẻ hèn nhát không có được được tình yêu của chồng rồi đành phải chịu đựng cảnh chồng đi ngoại tình.

Nhưng cô ta đã hoàn toàn đoán sai.

Tôi nhàn nhã ngồi xuống ghế, liếc nhìn người đàn ông đeo kính bên cạnh:

“Vị này là anh Trình của công ty Bất động sản Cảnh Thiên phải không? Tôi nghe nói gần đây anh muốn tiếp quản quyền quản lý tài sản trung tâm mua sắm của Tập đoàn Nhĩ Ức. Không cần tăng ca sao? Có vẻ không vất vả lắm nhỉ?"

Chuẩn bị sẵn sàng đi, tôi sẽ dành chút thời gian rảnh để tới xem một chút!

Tôi là tổng giám đốc của Tập đoàn Nhĩ Ức, vừa gọi điện, anh ta lập tức tạm biệt Thẩm An: “Cậu An, tôi còn có việc phải làm ở công ty, tôi xin phép về trước, hôm khác tôi sẽ mời một bữa tạ lỗi.”

Người đàn ông đeo kính biến mất trong nháy mắt.

Tôi quay sang nhìn người đàn ông tóc húi cua và nói:

"Khoản nợ công ty anh phải trả, một chút cũng chưa thanh toán. Rảnh rỗi quá ta, anh không lo lắng về việc liệu những nhân viên có được trả lương đúng hạn hay không sao?”

Mặt anh ta cứng đờ vì sợ hãi, lập tức nói lời tạm biệt với Thẩm An:

“Tôi chợt nghĩ ra có việc gấp chưa giải quyết xong, hôm khác chúng ta gặp nhau nhé.”

Một số người bạn khác của Thẩm An thấy tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho đến khi đạt được mục đích, bọn họ cũng không dám đối đầu với tôi nên đều kiếm cớ rời đi.

Thấy bạn bè của Thẩm An đều bị tôi đuổi đi, Nguyễn Duyệt Duyệt lập tức cầu cứu Thẩm An, cô ta rơi nước mắt:

“An, sinh nhật em mỗi năm chỉ có một lần, anh đã nói là không để em phải chịu oan ức mà.”

Thẩm An cay đắng nhìn ta:

"Lục Minh Châu, cô đủ chưa? Đủ rồi thì mau quay về đi!"

Không tỏ ra mình yếu thế, tôi nói:

“Đừng ở trước mặt tôi cố tỏ ra mình là thùng rỗng nữa, tôi sẽ không làm điều này. Chúng ta thỏa thuận rồi. Nếu anh vượt quá giới hạn, đừng trách tôi không giữ thể diện cho anh!”

“Tôi cho phép cô ta tồn tại, nhưng không có nghĩa anh có thể đưa cô ta thoải mái mua sắm miễn phí ở bất cứ trung tâm thương mại nào liên quan đến Tập đoàn Nhĩ Ức.”

Tập đoàn Nhĩ Ức tham gia đầu tư vào hầu hết các cửa hàng và trung tâm mua sắm cao cấp ở Hồng Kông

Điều đó có nghĩa là anh ta chỉ có thể đưa cô người yêu bé bỏng của mình đi mua sắm trong các trung tâm mua sắm và cửa hàng nhỏ ở Hồng Kông, hoặc rời khỏi đây.

Thẩm An bị lời nói của tôi làm câm nín, hắn không nói nên lời.

Người môi giới của Nguyễn Duyệt Duyệt nhanh chóng bước ra để giải quyết ổn thỏa:

“Cô Lục, bữa tiệc hôm nay do tôi chủ trì, mời cô ngồi dùng bữa, xin bà đừng hiểu lầm. Cô vẫn luôn là công chúa cao quý nhất ở Hồng Kông của chúng ta. Cô có thể cho chúng tôi mặt mũi mà đến đây, chúng tôi vô cùng cảm kích."

Người môi giới này khá nhạy bén, nhưng tôi không cho anh ta thể diện.

"Đơn giản là tôi chỉ không muốn cô ta có một sinh nhật vui vẻ thôi. Cô tự đi hay để nhân viên bảo vệ hộ tống?"

Thẩm An không ngờ tôi lại không nể mặt hắn như vậy, hắn mắng tôi:

“Hôm nay cô ép chúng tôi đi, cả đời tôi sẽ không bao giờ quay lại ngôi nhà đó nữa.”

Tôi mỉm cười khinh bỉ:

"Thật tuyệt vời, anh có thể rời khỏi Hồng Kông cùng với người mình yêu, rời khỏi nhà họ Thẩm và sống một cuộc sống vô tư màu hồng. Nếu anh thực sự làm được. Tôi thật sự ngưỡng mộ anh từ tận đáy lòng!"

Thẩm An căm hận trừng mắt nhìn tôi, kéo Nguyễn Duyệt Duyệt ra ngoài.

Hắn ta còn chưa bước tới cửa, tôi gọi hắn lại:

“Nếu hôm nay anh không xin lỗi tôi, anh biết hậu quả rồi đấy.”

Thẩm An dừng lại.

Nguyễn Duyệt Duyệt không chịu bỏ cuộc:

“Anh là đàn ông, còn sợ cô ta?”

Thẩm An do dự một chút, sau đó cố gắng nặn ra câu "Cô phải đồng ý không đánh vào mặt tôi" qua kẽ răng.

Bởi vì cuộc sống vẫn phải tiếp tục, việc ly hôn có vẻ không tốt chút nào.

Tôi bước đến bên hắn ta, dùng tay gạt tàn vương trên cổ áo hắn:

“Bố nhớ anh lắm, khi nào có thời gian thì nhớ gặp ông ấy”.

Sau đó tôi gọi người quản lý vào và nói:

"Vứt hết đống đồ này đi, đừng làm bẩn chỗ của tôi."

2.
Tôi là người nhà họ Lục, một trong tứ đại gia tộc ở Hồng Kông, là con gái duy nhất của Lục gia, từ nhỏ đã là một cô bé đầy kiêu hãnh.

22 tuổi, tôi học xong bằng tiến sĩ về tài chính tại Cambridge và trở về làm người trợ lý đắc lực của bố tôi.

Tôi và Thẩm An rất hợp với nhau.

Nhưng tôi không thích hắn ta vì hắn không xứng.

Tôi quyết tâm gả vào Thẩm gia, tôi muốn trả thù cho người yêu của tôi và lật đổ toàn bộ nhà họ Thẩm.

Nguyễn Duyệt Duyệt là cháu gái xa bên nhà ngoại của Thẩm An.

Người giàu có 5 thê 7 thiếp không phải là chuyện lạ, nhưng trên pháp luật thì thê thiếp gì đó đều trở nên vô nghĩa.

Cho dù Thẩm phu nhân đã mất nhiều năm rồi, tình nhân vẫn là chỉ người ngoài mà thôi, vì danh tiếng, nhà họ Thẩm vẫn giữ trống vị trí Thẩm phu nhân, không để người không có tiền và không có quyền có cơ hội.

Dù là cố tình hay vô tình, Nguyễn Duyệt Duyệt và Thẩm An đã tìm thấy nhau ở tuổi mười lăm và yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Một ngày Thẩm An và Nguyễn Duyệt Nguyệt lái chiếc ô tô phóng nhanh và đã đ/â/m c/h/ế/t người yêu tôi.

Một người bạn của tôi có mặt ở đó kể rằng người yêu tôi bị đâm văng 5 mét rồi cả người đ/ậ/p m/ạ/n/h xuống đất.

Bạn tôi vốn định lao tới, nhưng khi nhìn thấy Thẩm An cầm gậy bóng chày trên tay, đầy bất an nên chỉ biết trốn sang một bên nhìn t/h/i t/h/ể bị hai người đàn ông mang đi.

Bạn tôi đến đồn cảnh sát để trình báo nhưng cảnh sát không tìm thấy t/h/i t/h/ể, hơn nữa, ông Thẩm cũng có liên quan đến vụ việc, c/á/i c/h/ế/t của người yêu tôi đã bị dàn dựng.

Cho đến bây giờ, ngoại trừ Thẩm An và Nguyễn Duyệt Duyệt thì không ai biết anh đang ở đâu.

Cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm ngoái đã ảnh hưởng nặng nề đến công việc kinh doanh của nhà Thẩm gia nên tôi đã nhờ cha tôi chủ động hợp tác cùng Thẩm gia để vượt qua cơn khủng hoảng.

Hơn nữa, trong hai năm qua, hai gia tộc càng trở nên hùng mạnh hơn, chỉ có hợp tác thì Thẩm và Lục gia mới có thể bất khả chiến bại.

Thẩm An tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhưng cha Thẩm lại cho rằng đó là chuyện trời tính.

Năng lực của tôi ra sao thì cũng đã rõ như ban ngày.

Hơn nữa, cha Thẩm cũng biết rất rõ Thẩm An là người mù quáng, không thể chống đỡ được bức tường Thẩm gia, nếu không có người đảm nhận, Thẩm gia sớm muộn gì cũng sụp đổ.

Thẩm An cũng hiểu rõ, tình và tiền là hai thứ khác nhau nhưng lại liên quan đến nhau, không có tiền thì hắn sẽ không phải là Thái tử, không có tiền hắn làm sao có thể dễ dàng có người yêu và dỗ dành cô người yêu nghe lời hắn.

Cha Thẩm có nhiều tình nhân và con riêng, hơn nữa trong gia tộc chỉ có ông lập gia đình, nếu không gánh vác nổi tập đoàn Nhĩ Ức thì sẽ hoàn toàn rơi vào tay người khác.

Tôi và Thẩm An đã tổ chức đám cưới hoành tráng nhất ở Hồng Kông, truyền thông ngày hôm đó bùng nổ vì những video về đám cưới tráng lệ của chúng tôi.

3.
Thẩm An biết tôi là một người không dễ chọc vào kể từ đêm tân hôn.

Trong phòng tân hôn, hắn thẳng thắn nói với tôi:

“Cuộc hôn nhân của chúng ta là do lợi ích, gia đình ép buộc, tôi không còn cách nào khác, trong lòng tôi đã có người mình yêu. Mong cô có thể hiểu.”

Tôi mỉm cười gật đầu:

“Tôi đương nhiên biết gia đình chúng ta liên hôn là vì lợi ích, hy vọng anh có thể nhớ rõ điều này. Tôi cũng có người trong lòng rồi.”

Sắc mặt hắn đột nhiên tái xanh.

Tôi nghiêm túc nhắc nhở hắn:

“Bây giờ chúng ta đã đăng ký kết hôn, đó không phải là một tờ giấy vụn. Tôi sẽ không can thiệp vào việc anh yêu ai hay đối xử tốt với ai, nhưng anh phải tôn trọng địa vị của tôi!”

"Thứ nhất, cô ta không được bước chân vào Thẩm gia, công ty, biệt thự và không được hưởng lợi từ sản nghiệp của nhà họ Thẩm.”

“Thứ hai, cô ta không được gây ảnh hưởng gì đến danh tiếng của tôi.”

“Thứ ba, cô ta không được can thiệp vào quyền lợi của con dâu nhà họ Thẩm."

Thẩm An cho rằng tôi chỉ nói vậy cho có nên ngày thứ hai sau đám cưới, hắn ta dẫn Nguyễn Duyệt Duyệt đến trung tâm thương mại mua sắm để an ủi cô vì hắn không thể cưới cô ta.

Tôi đọc được tin trên một bài báo lá cải, nói rằng Nguyễn Duyệt Duyệt đang cặp kè với Thái tử Hồng Kông - người vừa mới tổ chức đám cưới và còn nói cô ta là một người có tư cách đạo đức thấp.

Nguyễn Duyệt Duyệt hứng chịu hai tin đồn thất thiệt cùng một lúc.

Đối với tình yêu đích thực, khi một bên lựa chọn kết hôn với người khác thì tình yêu đó không còn trong sáng nữa.

Thẩm An muốn làm rõ rằng anh và Nguyễn Duyệt Duyệt mới là tình yêu đích thực, nhưng trước khi hắn ta làm rõ, cha Thẩm đã kịp thời dạy dỗ hắn, tát hắn đến mức ngã xuống đất.

Ngày thứ hai sau ngày cưới, nhà họ Thẩm không dám “tát vào mặt” nhà họ Lục.

Nếu dám làm như vậy, cha tôi khiến Nguyễn Duyệt Duyệt biến mất vĩnh viễn.

Sau đó, Thẩm An nhận ra tôi không hề nói đùa với hắn.

Năng lực làm việc của Thẩm An kém xa tôi, tôi đặc biệt quan tâm đến Cha Thẩm và lo liệu mọi việc, ông dần dần giao quyền quản lý Tập đoàn Nhĩ Ức cho tôi.

Theo như những gì tôi biết, cha Thẩm lo việc kinh doanh của nhà họ Thẩm sẽ rơi vào tay một người phụ nữ chỉ biết hưởng thụ như Nguyễn Duyệt Duyệt nên đã chuyển nhượng một phần cổ phần của mình sang tên tôi.

Tất nhiên, tôi đã hứa với ông rằng dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc.

Danh sách truyện HOT