Lọc Truyện

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1141

Lục Nghiên Tịch cũng không biết hét như vậy có tác dụng không, nhưng lúc này ngoài như vậy ra, thật sự cô không tìm được cách nào khác.

Nghe Lục Nghiên Tịch nói vậy, Ngụy Như Mai không nhịn được bật cười.

“Đến lúc này rồi cô còn dám dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi?”

“Lục Nghiên Tịch, cô đúng là gan lắm đấy”

Trong mắt cô ta còn hiện lên vẻ kinh ngạc, không ngờ lúc này rồi mà Lục Nghiên Tịch còn có thể giả bộ bình tĩnh, thật sự khiến cô ta bất ngờ.

Nhưng, một giây sau, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Lục Nghiên Tịch, Ngụy Như Mai không nhịn được lại cười vang lên.

Nếu tôi hủy khuôn mặt này giúp cô, cô nói xem, Bác Văn còn thích cô không”

Nhớ tới bây giờ Tư Bác Văn, Gia Bảo đều bị Lục Nghiên Tịch làm cho chết mê chết mệt.

Trong lòng Ngụy Như Mai không nhịn được mà có hơi phẫn nộ, trong mắt tràn đầy sự tức giận.

“Lục Nghiên Tịch, đây chính là cái giá mà cô phải trả!”

Nói xong, Ngụy Như Mai duỗi tay, chuẩn bị rạch khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Nghiên Tịch.

Lục Nghiên Tịch lùi lại mấy bước theo bản năng, rụt đầu lại.

Cô cút cho tôi!” Ngụy Như Mai, nếu lát nữa Tư Bác Văn tới thì anh ấy tuyệt đối sẽ không tha cho cô” 

“Không phải cô muốn trở về bên cạnh anh ấy lần nữa sao? Nhưng lát nữa mà bị phát hiện, cô thấy cô còn có cơ hội không?”

Nhìn dáng vẻ mất trí này của Ngụy Như Mai, Lục Nghiên Tịch không nhịn được hét lên.

Nhưng cho dù cô nói như thế nào, Ngụy Như Mai vẫn có vẻ thích gì làm nấy, giống như không nghe thấy cô nói gì. Bỗng, Ngụy Như Mai cười rộ lên.

“Lục Nghiên Tịch, không phải cô nói chút nữa Tư Bác Văn đến lại nhìn thấy dáng vẻ này của tôi sao?”

“Vậy, nếu để Tư Bác Văn nhìn thấy cô thế này, anh ấy sẽ thấy. thế nào?”

Nói xong, hình như Ngụy Như Mai phát hiện ra thứ gì đó thú vị, bật cười thành tiếng một cách đầy gian xảo.

Cô ta nâng mắt, nhìn gã côn đồ trước mặt.

“Đi, dẫn mấy kẻ ăn xin lúc trước đã chuẩn bị ra đây cho tao” Lục Nghiên Tịch trừng mắt: “Cô muốn làm gì?”

“Ngụy Như Mai, rốt cuộc cô muốn làm gì?”

Ngụy Như Mai nhướng mày, vẻ mặt vô tội: “Đừng nhìn tôi với vẻ mặt như vậy, tôi không làm gì cả”

“Tôi chỉ muốn coi thử, Lục Nghiên Tịch kiêu ngạo mà mọi người luôn nhìn thấy, nếu quỳ xuống trước mặt kẻ ăn xin sẽ như thế nào đây?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT