Lọc Truyện

Bá Tổng Cưng Chiều Lấy Tiểu Tổ Tông

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thời gian làm bài thi chính thức bắt đầu, vị giám thị kia đẩy nhẹ chiếc kính rồi gõ vài phát xuống chiếc bàn giáo viên và bắt đầu phát bài thi.

Có tổng Cộng ba vị giám thị. Một người ngồi ở bàn giáo viên, một người đứng cuối lớp và người cuối cùng đứng ngoài cửa nhìn vào. Ba vị đều có một khuôn mặt nghiêm túc khiến cho các học sinh có mặt không dám hít thở mạnh.

Cậu thở hắt một hơi rồi không thèm để ý nữa mà cắm cúi đọc đề rồi đặt bút viết liên tục. Có vẻ như Quân Thiên Phong ôn cho cậu trông trật phát nào nên cậu đã làm một cách lưu loát, thêm nữa kì này cậu cũng xem như là khá chăm chỉ nên khuôn mặt cũng rất tự tin.

Thời gian chỉ còn lại hơn 20 phút đồng hồ, những học sinh có ý định chép phao đều không dám bởi ba giám thị canh rất gắt, Thẩm Viêm cũng vì thế mà Lo lắng đứng ngồi không yên.

- ''Lần này thì xui rồi, trứng ngỗng tròn trịa luôn.'' Nắm chặt cây bút trong tay, Thẩm Viêm tự lẩm bẩm một mình, trên người không khỏi đổ mồ hôi hột trong lo lắng.

Cậu cuối cùng cũng làm xong bài thi, chưa nộp vội mà lia mắt xung quanh một vòng nhìn cả lớp. Cậu thầm nghĩ:

- ''Lần này thì tiêu ít nhất là nửa lớp chứ không đùa.''

Bài thi thì xong rồi, cậu nhàn rỗi ngồi chờ hết thời gian, buồn chán mà ngồi xoay bút. Cuối cùng để ý cậu bạn ngồi bàn trên đang liếc ngang liếc dọc trong lo lắng.

Kia đó chẳng phải Thẩm Viêm, cậu bạn chí cốt trong phòng thi đã giúp cậu qua môn trong kì trước sao?

Thoát suy nghĩ rồi nghĩ nghĩ một hồi cậu lấy cây bút trong tay chọt chọt vào lưng cậu ta.

- ''Người anh em, Không làm được hở? Phao của cậu đâu?'' Cậu thầm thì rồi kéo ghế ngồi sát lên phía trên để dễ nói chuyện hơn.

- ''Vũ Mặc, cứu tôi!!'' Mặc dù giọng nói rất nhỏ nhưng đủ để cậu biết cậu ta đang rất thành khẩn. Dù sao thì Thẩm Viêm cũng giúp cậu kha khá rồi, cậu dĩ nhiên phải giúp lại chứ, có qua có lại mà.

Cứ thế tình anh em ở phòng thi lại lên tầm cao mới bền chắc hơn. Đứa ngôi dưới đọc đáp án, đứa ngồi trên chép lia lịa. Chỉ còn lại chưa đến 20 phút nhưng được câu nào hay câu đấy, Không liệt thì vẫn còn có gỡ, chép chép chép.

Kết thúc giờ làm bài, ba giám thị nhanh tay đi thu bài, mặc kệ có đang viết gì cũng giật lấy rồi thu.

- ''Từ từ cô, để em ghi tên.'' Cậu bạn trong phòng thi rối rít ghi rồi nói nhưng căn bản giám thị kia nghe không lọt, trực tiếp giật bài rồi đi thu những người khác. Cả đám chỉ dám nuốt nước bọt ực ực rồi ngoan ngoãn giao bài thi.

Thi xong ai ấy đều ngồi rầu rĩ than vãn, có người còn khóc lóc thảm thiết. Cậu tự thấy đúng là căng thật, vận may của cậu cũng rất lớn. Nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nếu là kiếp trước cũng y như thế này thì cậu qua môn kiểu gì? Có lẽ nào là Quân Thiên Phong từ đằng sau đút lót cứu vớt cậu đậu tốt nghiệp không nhỉ? Nghĩ thôi cũng khiến cậu ngồi cười khì khì như một tên ngốc.

Thẩm Viêm phi lại như một cơn gió ôm chầm lấy cậu và khóc lóc kêu ca:

- ''Vũ Mặc!! Anh em tốt!! Huhuhu, may có cậu không chắc cậu chẳng thể thấy mặt của Thẩm Viêm này nữa rồi.''

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT