Chương 237
Facebook bỗng nhiên bùng nổ lần nữa. Chu Chính Hà cảm thấy tài khoản
Facebook của mình được tag đến sắp nổ tung.
Ban tổ chức Cuộc thi Phiên dịch Quốc tế: “Đối với trình độ phiên dịch của bạn Diệp Mộc Châu cũng như sự việc gian lận, Ban tổ chức cuộc thi vẫn luôn cảm thấy nghi ngờ. Vì vậy, chúng tôi chấp nhận lời yêu cầu của Diệp Mộc Châu. Xin mời ông Chu Chính Hà đến tham gia phần thi thách đấu này.”
Diệp Mộc Châu: “Tại Cuộc thi Phiên dịch ngày mốt sẽ cùng ông so tài cao thấp. Ông Chu, xin ông chấp nhận lời thách đấu này @Chu Chính Hà”
Toàn bộ cư dân mạng: “!”
Diệp Mộc Châu… Bị điên rồi sao?
Trong phòng khách nhà họ Diệp, Diệp Gia Trường trợn tròn mắt. Ông ta không thể tin Ban tổ chức Cuộc thi Phiên dịch Quốc tế lại giúp cho Diệp Mộc Châu. Đứa ngỗ nghịch này rõ ràng đã gian lận, lời của Khánh Thy còn giả được sao?
Sao ban tổ chức cuộc thi lại cảm thấy Diệp Mộc Châu không gian lận? Nhất định là Diệp Mộc Châu lại không biết xấu hổ chạy đi ngủ với người phụ trách rồi. Sao ông ta lại có một đứa con gái như vậy?
Diệp Mộc Châu chậm rãi liếc nhìn: “Thầy Chu, hẹn ngày mốt gặp lại. Không gặp không về”
Diệp Mộc Châu ra khỏi cửa mới nhấn nút tạm dừng ghi âm.
Nếu không phải vì ghi âm, cô sẽ không từ xa đến tận nhà họ Diệp.
Chu Chính Hà vu khống cô tội gian lận là một chuyện. Diệp Gia Trường và Diệp Khánh Thy ở phía sau châm dầu vào lửa lại là một chuyện khác.
Lần này, cả nhà họ Diệp và Chu Chính Hà, người nào cũng đừng mong chạy thoát.
Bên kia, Chu Chính Hà mất một lúc lâu mới ổn định lại được tâm trạng.
Tuy rằng Diệp Mộc Châu là thiên tài, nhưng trình diễn tại chỗ thì chưa chắc cô ta đã tốt hơn mình.
Hơn nữa, ông ta đã tung hoành trong giới phiên dịch nhiều năm như vậy, ai lại không nể mặt. Dù Diệp Mộc Châu muốn so tài, chẳng lẽ những giám khảo đó lại không kiêng nể ông ta chút nào sao.
Cho dù Diệp Mộc Châu dịch hay hơn gấp trăm lần, ông ta vẫn có cách để thắng!
Nghĩ đến đây, ông ta mới dần bình tĩnh lại.
Ông ta thế mà lại bị một con nhóc mới vài tuổi đầu hù dọa. So tài trực diện không thắng được Diệp Mộc Châu, chẳng lẽ ông ta không biết dùng chút chiêu trò khiến cho Diệp Mộc Châu không thể lên sân khấu sao? Chỉ cần như vậy, không phải ông ta đã thắng rồi sao?
Chu Chính Hà càng nghĩ tâm trạng càng tốt lên, hừ nhẹ một tiếng: “Tổng giám đốc Diệp có đứa con gái tốt thật!”
Nói xong, ông ta phủi tay áo đi mất.
Một lúc lâu sau, Diệp Gia Trường mới định thần lại. Ông ta nhíu mày chặt hơn, rồi tức tối đập vỡ chiếc cốc trên bàn.
“Rốt cuộc Diệp Mộc Châu nó bị gì vậy? Chỉ ở quê mười năm đã trở nên vô giáo dục như thế này? Sao nó lại to gan mà đi thách đấu với Chu Chỉnh Hà. Có phải nó bị điên rồi không, hay là muốn nhà họ Diệp mất hết thể diện?”
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!