3 ngày sau
8:30, Trịnh Sảng có mặt tại công ty, vội vội vàng vàng chạy đến phòng Tổng giám đốc.
Hôm đó, sau khi nói chuyện với Dương Dương, cô quyết đinh ở lại, à, không phải là bị anh ép ở lại. Anh nói nếu như cô muốn nghỉ việc thì phải bồi thường tiền hợp đồng cho anh . Haizzz cô đúng là đầu heo, tự nhiên lại kí vào cái bản hợp đồng chết tiệc đó chứ!
Hôm nay đúng là xui xẻo, đi đường mà cũng vấp phải "đá"
"Tiểu Sảng, nghe anh nói"
Trương Hàn từ đâu chạy ra cản trước mặt cô
"Tôi đang rất bận"
Cô lạnh nhạt, đến liếc anh ta một cái cũng lười
"Anh, anh xin lỗi, anh là vì có, có kia do, bất đắc dĩ"
Anh ta ấp úng muốn giải thích
"Tôi không muốn nghe, anh về đi, không cẩn thận lại khiến Trương phu nhân không vui"
Cô khinh thường
"Sảng, không"
"Nè, cô thật đúng là mặt dày trơ trẻn mà! Hàn bây giờ là chồng tôi, cô lại cứ bám theo không buông, đúng là không biết xấu hổ"
Cổ Lực Na Trát chạy ào tới, kéo lấy cánh tay Trương Hàn.
Hừ, đúng là nhắc tào tháo, tào tháo tới mà!
"Xin lỗi, nhưng xin cô trước khi nói người khác hãy hỏi lại chồng mình đi, tại sao anh lại đến đây? Nơi đây là nơi làm việc của tôi, không chào đón hai người, mời về"
Cô cũng chẳng hề khách sáo, lớn tiếng đuổi khách
"Cô, cô là thá gì ở đây chứ! Cũng chỉ là một nhân viên quèn thôi mà! Còn dám ở đây lên mặt dạy đời tôi sao? Cô tưởng mình là cái gì chứ! Hồ ly tinh"
Cổ Lực Na Trát nói
"Cô ấy là vợ tôi, đại thiếu phu nhân tương lai của tập đoàn DSPN, đương nhiên có đủ tư cách để dạy đời bất cứ ai ở đây, kể cả cô và hắn ta"