Chương 26:
Mà, ngay lúc Tiêu Gia chuẩn bị thành công, thì một trong bốn đại gia tộc, Tần Gia không biết từ đâu biết được tin tức này, liên kết với ba gia tộc khác, bao vây Tiêu Gia.
Cuối cùng, Tiêu Gia thất bại trước ba gia tộc lớn, hàng trăm thành viên trong gia tộc bị giết hại, chỉ còn lại con trai Tiêu Vân Không lưu lạc trốn nhân gian.
Mà tám viên đã linh lung kia cũng đã biến mắt trong cuộc chiến đó.
Có điều, mặc dù Tiêu Gia đã bị tan rã, nhưng Thần Tinh các vẫn luôn được duy trì. Con trai của Tiêu Vân Không ẩn danh trong nhân giân, toàn bộ trách nhiệm của Thần Tinh các cho con trai của Tiêu Vân Không đảm nhiệm.
Vì vậy, bố của Tiêu Dương, Tiêu Lăng Tường trở thành các chủ đời thứ mười bốn của Thần Tinh các.
Nghe đến đây, Tiêu Dương vẫn có chút không tin, không ngờ rằng gia tộc của mình trước kia lại rực rỡ đến vậy, mà bố của mình, lại là các chủ của một tổ chức thần bí.
Anh nhìn ông lão, trong mắt có sự mong đợi: “Tiền bối, tại sao mười năm nay, bố cháu đều không liên lạc với cháu và mẹ? Lễ nào ông ây không nhớ cháu và mẹ sao?”
Ông lão lắc lắc đầu, “Thiếu chủ, có lẽ các chủ còn có việc quan trọng hơn phải làm.”
“Tiền bối, chị của cháu có ở cùng với bố cháu không?”
Tiêu Dương hỏi.
“Chị gái?” Ông lão có chút kinh ngạc, “Chị của thiếu chủ cũng bị mắt tích?”
“Đúng vậy, mười năm trước chị ấy mất tích cùng với bố cháu, lẽ nào tiền bối chưa gặp chị ấy sao?” Tiêu Dương sững người ra, trong lòng cảm thấy vô cùng bát an.
Quả nhiên, ông lão lắc lắc đầu, “Thiếu chủ, lão phu, chưa từng gặp qua chị của thiều chủ, hơn nữa…”
Ông lão nhìn anh, có chút trầm mặc, “Hơn nữa, theo lão phu biết, cô ấy không ở bên cạnh các chủ.”
“Cái gì?” Tiêu Dương không có cách nào để tin tưởng lời này của ông lão, chị ấy cùng mát tích với bố mà lại không ở cùng với bố.
Vậy chị đi đâu rồi?
Nếu như không ở cùng với bó, tại sao lại mất tích cùng thời gian với bố?
Ai đã đưa chị ấy đi?
Mười năm rồi, khó khăn lắm mới biết được tin tức của bó, vậy mà chị gái lại không ở bên cạnh của bó, điều này, ông trời đang đùa với Tiêu Gia sao?!!
“Thiếu chủ, có một số chuyện, nều đã xảy ra rồi, chúng ta nhất định phải chấp nhận.” Ông lão nhìn Tiêu Dương, nói: “Hôm nay lão phu đến tìm thiếu chủ, là có chuyện quan trọng cần nói.”
“Các chủ giao phó cho tôi, trước khi thiếu chủ mười tám tuổi, phải đến tìm cậu, nói cho cậu tất cả mọi chuyện, sau đó dạy cậu võ công.” Ông lão nói.
“Tiền bối, ba gia tộc lớn trước kia đánh bại Tiêu Gia, bây giờ ra sao rồi?” Tiêu Dương hỏi.
“Trần Gia với Tiêu Gia đã không tồn tại nữa rồi.” Ông lão nói.
“Vậy Tần Gia thì sao?” Tiêu Dương có chút tò mò hỏi.
Ánh mắt của ông lão đột nhiên trở nên phức tạp, ông nhìn Tiêu Dương, tiếp tục nói: “Thiếu chủ nên rõ, bây giờ người giàu nhất Trung Quốc là aï2”
Người giàu nhất Trung Quốc?
Tiêu Dương sững người lại, lúc này mới hiểu ra, cả người lạnh toát.
Người giàu nhất Trung Quốc, là tổng tài của tập đoàn ở Bắc Kinh, Tàn Văn.
Danh sách vừa công bố ngày hôm nay, tổng tài sản của tập đoàn Đại Tần lên đến hai nghìn tỷ đồng nhân dân tệ.
Tập đoàn Đại Tần được coi là tập đoàn lớn mạnh nhát thế giới, không có đối thủ nào có thể đánh bại được.
Danh tiếng của gia tộc Tần Gia không chỉ nổi tiếng ở Trung Quốc, mà còn nỗi tiếng trên cả thế giới, gia tộc giàu có nhất.
Sắc mặt Tiêu Dương trắng bệch nhìn ông lão, giọng run lên: “Tiền bối, lẽ nào Tần Văn của tập đoàn Đại Tần, là đời sau của Tần Gia năm đó.”
Ông lão gật gật đầu, “Không sai, năm đó kể từ khi Tiêu Gia bị Tần Gia hãm hại thì Tiêu Gia không thể nào đứng lên được nữa. Còn Tần Gia nhân cơ hội chiếm lấy vô số tài sản của Tiêu Gia, hơn nữa càng ngày càng phát triển, vì vậy mới có được tập đoàn Đại Tần như ngày hôm nay.”
Trong lòng Tiêu Dương cảm thấy bất lực. Nhìn dáng vẻ của Tiêu Gia, cho dù có cưỡi ngựa cũng không theo kịp Tần Gia.
“Thiếu chủ, theo tôi được biết, mặc dù đã trải qua máy trăm năm rồi, nhưng Tần Gia vẫn rất cảnh giác với Tiêu Gia, nhiều năm như vậy rồi họ vẫn đang tìm kiếm tung tích đời sau của Tiêu Gia.” Ông lão nói.
“Tiền bối, ý của ông là?” Tiêu Dương có chút hoài nghị, *Lẽ nào đã trở thành người giàu có nhất Trung Quốc rồi, vẫn muốn đuổi cùng giết tận Tiêu Gia.”