Lọc Truyện

Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Chung Hi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sau khi kiểm tra vết thương và hỏi thăm tình huống cụ thể của Lục Bäc, đoàn người rời đi.

Hàn Chỉ Mai còn kích động chạy theo tiễn bọn họ đi: “Viện trưởng Trần, thật sự rất cảm ơn ông”

Viện trưởng Trần bật cười: “Yên tâm, có hai người họ cầm dao phẫu thuật, khả năng khôi phục lại trạng thái ban đầu của Lục thiếu có thể nắm chắc tám mươi phần trăm, hơn nữa, cuộc sống sau này của cậu ấy chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng.”

“Chuyện kết hôn và sinh con cũng không có vấn đề gì chứ?” Hàn Chỉ Mai hỏi tiếp.

“Đúng đúng đúng, không có vấn đề gì cả.”

Viện trưởng Trần cười híp mắt rời đi, Chung Hi luôn cảm thấy lúc ông ta nói chuyện với Hàn Chỉ Mai có liếc nhìn mình, ánh mắt ấy khiến Chung Hi cảm thấy hơi kỳ lạ.

Hàn Chỉ Mai vui sướng không ngậm được miệng: “Bây giờ mẹ phải thông báo tin tức tốt này cho cha con, con nói xem, sao chúng ta lại may mắn thế chứ, đúng lúc hai vị chuyên gia này đến đây.”

Đúng vậy, thật là trùng hợp.

Điện thoại Chung Hi bất ngờ rung lên, cô giật mình, liếc mắt nhìn Lục Bắc.

Dường như anh ta hơi mệt nên không chú ý đến việc này. “Anh nghỉ ngơi trước đi, em đi ra ngoài một lát.”

Lục Bắc gật đầu, có lẽ tác dụng của thuốc an thần vẫn chưa hết, anh ngáp một cái rồi năm nghiêng trên giường.

Chung Hi chậm rãi ra khỏi phòng bệnh rồi đóng cửa lại.

Lục Bắc đang nằm trên giường bệnh chợt mở mắt, anh lấy chiếc điện thoại để dưới gối ra, gọi điện thoại cho Tôn Lưu.

Ở đầu dây bên kia, Tôn Lưu vô cùng kích động: “Tôi đang định gọi điện thoại cho cậu đây, Lục Bắc, cậu cứ nghỉ ngơi cho khỏe, không cần suy nghĩ về kinh phí hoạt động của đội xe nữa, tôi đã tìm được nhà tài trợ rồi, chính là một công ty thực phẩm nổi tiếng”

“Trùng hợp vậy sao?” Ánh mắt Lục Bắc hơi u ám, lời nói chưa ra khỏi miệng đã bị anh ta kìm nén lại.

Lục Bắc đặt điện thoại xuống, chậm rãi thở dài.

Anh ta phải nhanh chóng khỏe lại, anh ta không muốn trở thành kẻ tàn phế.

Anh ta còn phải bảo vệ cho Chung Hi.

Trong hành lang bệnh viện, Chung Hi tìm một một chỗ yên tĩnh, nhấn gọi cho trợ lý Mẫn.

Bên kia bắt máy rất nhanh: "Chung tiểu thư, có chuyện gì vậy?"

"Bây giờ anh ta đang ở đâu?" "Bạc Tổng đang ăn cơm với đối tác, ở..." "Gửi vị trí cho tôi."

Nói xong, Chung Hi lập tức dập máy, bước nhanh về phía thang máy.

Trong bữa ăn này, Bạc Lương Thần và Chu Phóng đều có mặt, trợ lý Mẫn nhanh chóng vào báo cáo chuyện Chung Hi muốn đến đây cho Bạc Lương Thần.

Chu Phóng loáng thoáng nghe thấy tên của Chung Hị, vội vàng nháy mắt với Bạc Lương Thần, ra hiệu cậu cứ đi đi, nơi này có tôi gánh.

Sau đó Bạc Lương Thần đứng dậy, thu lại sự lạnh lẽo trong ánh mắt, cất bước đi ra ngoài.

Anh chưa bao giờ phải chờ bất cứ ai, càng chưa từng chờ đợi một người phụ nữ nào.

Bạc Lương Thần đi qua đi lại trong sảnh chính, đôi chân thon dài bước lên bậc thang, rồi lại đi xuống, ngón tay luống cuống nắm lấy cúc tay áo, trong đầu của anh chỉ tập trung vào một chuyện, Chung Hi tới đây để làm gì?

Từ chối ý tốt của anh, hay là...

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT