Lọc Truyện

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - An Diệc Diệp - Khúc Chấn Sơ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 557

Ở đầu dây bên kia vang lên tiếng của Mai Ấn Cầm.

“Diệc Diệp, hôm nay anh liên lạc với chủ hộ ở ngoại thành, họ muốn dọn đi gấp nên đồng ý bán rồi, có điều ngày mai họ sẽ dọn luôn nên bảo chúng ta hôm nay qua đó.

“Hôm nay ư?”

An Diệc Diệp nhíu mày do dự.

Trước khi đi Khúc Chấn Sơ có nói phải đợi anh ấy về rồi cùng đi xem nhà.

Mai Ấn Cầm nói: “”Đúng vậy, họ sẽ chuyển ra nước ngoài một thời gian, và có thể không quay về nữa.”

“Nước ngoài?”

Cô cân nhắc một lúc mới nói: “Vậy hôm nay qua xem một chút, anh chờ em, em đi ngay.”

An Diệc Diệp cúp máy rồi vội vàng lên xe, nhưng không đi đến nhà họ Nguyễn mà là ra ngoại ô.

Đây là khu phố cổ, An Diệc Diệp cùng Mai Ấn Cầm định mua lại nơi này và cải tạo thành cô nhi viện.

Khi xuống xe, cô đã thấy Mai Ấn Cầm đang đợi bên ngoài.

Mai Ấn Cầm nói: “Anh đã nói rõ với họ mọi chuyện rồi, chỉ còn ký hợp đồng nữa thôi.”

An Diệc Diệp gật đầu.

Giấu Khúc Chấn Sơ đi gặp những người này nên cô hơi chột dạ.

“Đi thôi, chúng ta đi vào.”

Hai người vừa rời đi thì cách đó không xa có một người cầm máy ảnh chụp lại cảnh hai người sóng vai đi vào nhà.

Anh ta trực tiếp gọi vào số điện thoại ở Mỹ.

“Alo, anh Khúc.”

“Tôi thấy cô An cùng Mai Ấn Cầm đi tới vùng ngoại ô. Đúng vậy, để tôi gửi ảnh cho anh.”

An Diệc Diệp cùng Mai Ấn Cầm đi vào căn nhà cổ.

Ngôi nhà này rất cũ, mọi thứ trong đó đã được dọn đi nhưng chủ nhà vẫn còn đang bận rộn.

Vừa thấy bọn họ đến, chủ nhà liền nán chút thời gian: “Các người cuối cùng cũng đến rồi.”

Người đàn ông cất bộ quần áo cuối cùng vào vali và đi tới.

“Ngày mai chúng tôi dọn đi rồi, hôm nay ký hết hợp đồng luôn để sau này dễ chuẩn bị.”

“Được.”

Hai người nhanh chóng lấy hợp đồng đã được soạn sẵn ra.

An Diệc Diệp cùng bọn họ kiểm tra đối chiếu một lần nữa, mua lại toàn bộ nhà cửa và đất đai.

“Trong tương lai, một trại trẻ mồ côi sẽ được xây dựng tại đây và có thể nuôi hơn 200 trẻ mồ côi.”

Đối phương cười gật đầu.

Thật ra mà nói, chúng tôi thực sự không muốn bán nó, nhưng tôi nghe nói rằng cô sẽ xây một cô nhi viện nên mới đồng ý.”

“Cảm ơn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT