\[…\] Quán bar Đệ Nhất Thành.
“ Ưm...Ông chủ thêm 1 ly Reyka Vodka. ” Một cô gái say lướt khướt bảo.
“ Vị tiểu thư này xin hỏi cô có chuyện gì mà lại uống nhiều như vậy? Như thế không tốt cho sức khỏe đâu! ” Bartender nói.
“ Hừ! Lũ đàn ông như các người thì biết cái gì! Lo pha rượu đi! ” Huyền Thiên Băng nhăn mặt bảo.
“ Ài, rượu của cô đây tiểu thư. ” Đưa rượu xong bartender bước sang chỗ khác pha rượu.
Do nãy giờ uống rất nhiều nên Huyền Thiên Băng không thể cảm nhận được rằng có một ánh mắt rực lửa đang nhìn cô.
“ Này cô em làm gì mà ngồi đây uống một mình vậy? Uống với bọn anh một ly xem! ” Có một đám người đến gần Huyền Thiên Băng.
“ Cút! ” Huyền Thiên Băng phất tay họ ra, gằn giọng.
“ Ai nha cô em đừng cáu gắt như vậy chứ! Chơi với bọn anh đi anh đảm bảo sẽ làm cho em sướng đến tận mây xanh. Hehe ” Tên đó vừa nói vừa giơ ly rượu ra.
“ Ực.. ” Cô giật lấy ly rượu và uống cạn sau đó đập vào đầu tên đưa rượu.
“ Mày... ông đây muốn làm mày sướng mà mày không chịu, muốn chết à! ” Giơ tay ra định tát cô.
\*Bộp!\* Đột nhiên có một người đàn ông cao to chặn lại, nãy giờ hắn đều quan sát cô chăm chú không hiểu sao hắn lại có cảm giác muốn bảo vệ yêu thương cô gái này.
\*Rặc\* “ Á aaa đau aa. ” tên cầm đầu la toán lên.
“ Hồi nãy mày định làm gì cô ấy nhỉ? ” Hàn Tử Mặc nhìn tên cầm đầu với ánh mắt tử thần như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
“ Á....á thằng chó mày biết tao là ai không á....! ”
“ Tao biết nha! Mày là thằng sắp chết dưới tay tao! Người đâu! ” Vừa nói vừa ra lệnh.
“ Dạ. Lão đại! ” Một đám người mặc áo đen bước ra.
“ Đem hắn đi thử nghiệm loại độc F971A8. Sau đó ném xác cho cá ăn. Còn xương thì đốt thành tro. ”
“ Quản lí đâu! Chuẩn bị cho tôi 1 phòng VIP tại quán Bar này. ”
“ Dạ! Mời ngài lên tầng thứ 12 ạ ” người quản lí cung kính bảo.
“ A...Anh thật..ực đẹp ...z...t..trai..ii nha...hức! ” Huyền Thiên Băng như mất đi lí trí, hình ảnh bây giờ của cô không khác gì một con sâu rượu.
“ Được rồi. Tôi bế cô đi nhé? ” Hàn Tử Mặc ôn nhu bảo, hình ảnh bây giờ của hắn hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ ban nãy.
“ Ư...ừm ” Cô ngây ngô cười.
Hàn Tử Mặc bế Huyền Thiên Băng vào thang máy bấm lên tầng cao nhất của quán Bar đến phòng VIP. Hắn để cô lên chiếc giường lớn còn bản thân thì bước tới phòng tắm.
\*Rào, Rào\* Cạch\* Sau khi tắm xong anh bước ra ngoài nhìn dáng vẻ uốn éo của cô.
“ A~ Ưm. Nóng ~ Nóng Quá ~ Hức... ” Huyền Thiên Băng bị hạ thuốc! Nhìn thấy Hàn Tử Mặc cô như mèo thấy mỡ!
“ Chết tiệt! Cô bị hạ thuốc à? ”
“ Giúp tôi với hức...nóng ~ ư... ” Huyền Thiên Băng cố gắng ngồi dậy bước lại gần hắn.
“ Chịu một chút tôi gọi người mang thuốc giải tới cho cô. ” Hàn Tử Mặc nhìn bộ dạng quyến rũ này của cô thì không khỏi suýt xoa nhưng hắn không muốn lợi dụng lúc người khác lâm nguy mà làm bừa.
“ Ưm.. Tôi...tôi muốn anh..ư.. ” Huyền Thiên Băng mặc kệ hắn nói gì cô choàng tay lên cổ hắn, hơi thở phả vào cổ hắn.
“ Cô...cô đừng thổi nữa... Tôi..tôi sắp không nhịn được nữa rồi .... ” Hàn Tử Mặc hắn nhịn nhịn nhịn không thể thấy con gái nhà người ta bị hạ thuốc mà chiếm tiện nghi được! Nhưng lại cảm thấy bản thân có vẻ ngu ngốc, thịt dâng tới miệng rồi mà còn không ăn!
“ Ư...tôi muốn anh mà...ực..giúp tôi vớ..i. ” Huyền Thiên Băng nhón chân hôn hắn.
Hàn Tử Mặc đáp lại nụ hôn vụng về ấy bằng một nụ hôn mãnh liệt. Hắn hôn sâu mút mát chiếc lưỡi đinh hương tham lam hút hết mật ngọt trong đó. Làm cô mất dưỡng khí chỉ có thể đung đưa theo nhịp của hắn mà thở. Đến khi cô thật sự mất sức thì hắn mới lưu luyến buông ra.
“ Được! Tôi giúp cô! Nhưng đến lúc đấy cô đừng cầu xin tôi dừng lại! Bởi vì... Tôi-không-làm-được! ”
Hắn đẩy cô xuống chiếc giường kingsize. Hôn cô một cách mạnh mẽ mút mát chiếc lưỡi hồng hồng. Sau khi mút hết mật ngọt trong đó hắn liền hôn lên khắp nơi trên người cô. Lâu lâu còn cắn vài cái khiến cô phải rên lên vài tiếng.
“ A...ưm...ư ”
Hàn Tử Mặc xé toạt áo sơ mi của cô lộ ra đôi gò bồng nhấp nhô sau bộ áo ngực đen huyền. Anh gỡ áo ngực ra và bắt đầu nhào nặn thành đủ hình dạng khiến cho nụ hồng cương cứng. tay kia không yên phận mần mò xuống nơi tư mật của cô. Một ngón.... Hai ngón...
“ Ahh...a....ư....ưm...ứ ” Huyền Thiên Băng phát lên tiếng rên kiều diễm.
“ Hừ! Cái váy này thật phiền phức! ”
\*Soạt\* Hắn xé rách chiếc váy của cô ra thành từng mảnh vụn.
“ Cô gái... Tôi làm cô có thoải mái không? Nhìn xem nó chảy nước rất nhiều trông rất đẹp. ” Hàn Tử Mặc nhìn vào viên chân châu giữa chân cô.
“ Úm....a..Đừng.... Đừng nhìn nữa. ” Huyền Thiên Băng không khỏi xấu hổ.
Bộ dáng của cô bây giờ thật muốn làm người ta phạm tội nha. Đôi mắt long lanh đã ngấm dục tình, hàng mi cong vút như cánh quạt, má hồng hồng cùng với đôi môi đỏ mọng...thêm mùi hương thoang thoảng của rượu...
Hắn khuấy đảo trong cô đột nhiên rút tay ra làm cô có chút cụt hứng.
“ Ư...khó..ó chị..u. Úm.. ” Phía dưới cô ngứa ngáy như có ngàn con kiến đâm vào.
“ Vậy.. cô muốn gì nhỉ? Phải nói rõ ràng tôi mới biết nha~ ” Hàn Tử Mặc mỉm cười nham hiểm.
“ Ư... Úm muố...n a..anh ” Huyền Thiên Băng thật sự không chịu nổi đâu!
“ Được! Vậy tôi toại nguyện cho cô. ”
Nói rồi liền tháo thắt lưng gậy thịt to lớn hiện ra. Gậy thịt bây giờ đã căng cứng tím ngắt làm cho anh đau thắt nhưng vẫn muốn trêu cô một chút nên phải nhịn.
“ Anh vào đây. Aczzz.. ”
“ Ahhh.....đau đau đau anh...anh mauu rút ra... Làm ơn rút...t r...ra đ...đi đa...u đ...au quá... Hức h...hức! ” Cô cáu mạnh vào lưng hắn, mạnh tới mức nó rỉ đầy những vệt máu li ti.
*Là lần đầu? Thật? Chết thật chứ*!
“ Bảo bối ngoan ngoan.. Thả lỏng. Bên trong em siết tôi chặt quá a...a! ” Hắn nhăn mặt, thật sự là rất chặt..
Hàn Tử Mặc hôn cô xoa ngực cô để giảm mức độ đau. Bên hắn cũng không khả quan là mấy.. Bên trong cô thật sự rất chặt, nó như muốn cắt đứt hắn vậy!
“ Hức... Đau mà.. Đau....u ” Cô khóc thét.
“ Ngoan Ngoan không sao nhanh lắm sẽ hết đau thôi.. ”
Sau một nỗi đau như chết đi sống lại thì một cỗ khoái lạc hiện lên. Bây giờ cô không cảm thấy đau nữa thay vào đó là một cỗ sung sướng.
“ A..ưm... aaa~ ”
“Ư.. Thế nào bảo bối tôi làm em có sướng không!!”
“ Ư... A~ ”
Chưa nhận được câu trả lời vừa ý anh đánh vào mông cô một cái. \*Bộp\*
“ Nói.. ”
“ Ahhh..sướng.. Sướng a~ Ư~ ”
\*Phạch Phạch\* tiếng giao hoan giữa 2 thân thể vang khắp phòng.
“ Ưm. A~ ”
“ Bảo bối lần sau không được ra sớm như vậy! ”
\*Phụt\* Hắn bắn hết mầm mống của mình vào sâu trong cơ thể cô.
Nhưng như thế chưa đủ thỏa mãn hắn.
“ Úm... Sao.. Anh không.. Dừng lại...tôi mệt..t rồ..i m...muốn ngủ! ”
“ Thế thì em cứ ngủ đi tôi tiếp tục ”
“ Đừng... Dừng lại.. ”
“ Ồ! Đừng dừng lại sao bảo bối. Được nha~ tôi chiều ý em. ”
Thế là đêm ấy có một cô gái bị hành 3,4 hiệp cho tới khi ngất đi!
“ Haizz! Bảo bối tha cho em lần này! ” Hàn Tử Mặc một lần nữa bắn thẳng vào người cô, sau đó ôm cô vào ngủ. Đêm ấy có 2 bóng người 1 nam 1 nữ ôm nhau ngủ..