Ken nghe xong liền ngẫm một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được mà nói: “ Lại đây, tôi nói nhỏ cho nghe. ”
“ Không rảnh. ” Hàn Tử Mặc phũ phàng trả lời lại. Ken câm nín, vốn muốn nói nhỏ với Hàn Tử Mặc là vì không dám để ai kia nghe nha! Vậy mà lại bị phán cho một câu không rảnh, Hàn Tử Mặc đúng là ngày càng xấu tính mà!
“ Không muốn tôi nghe sao? Hay là điều cậu sắp nói lại là một điều xấu xa gì? Muốn giấu tôi? ” Baldric cười cười nói lại, người ngoài nhìn vào thì chắc chắn sẽ tưởng rằng Baldric chỉ đang đùa, chỉ có Ken cùng Hàn Tử Mặc mới biết rằng, hắn đã lộ ra cái biểu cảm này thì chắc chắn sắp có mưa giông bão tố đến rồi.
“ Ha ha.. Đâu có... Tôi, tôi chỉ.. ” Ken nghe xong liền ớn lạnh sóng lưng, cái tên Baldric này cũng chẳng phải dạng vừa đâu.. Khả năng dọa người cũng lớn như vậy, đột nhiên có chút sợ mà không dám động rồi...
“ Chỉ? Chỉ cái gì? ” Baldric vẫn tiếp tục nở nụ cười man rợ, tâm trạng phải nói là cực kì tệ.
“ Dẹp cái nụ cười đáng ghét của cậu đi, dọa người của tôi rồi. ” Hàn Tử Mặc bực dọc mắng, hai cái tên này rảnh rỗi lắm sao? Đến đây để làm gì vậy chứ? Phá rối nhau?
“ Người của mày? ” Baldric tức giận hỏi, không kiềm chế được mà xưng mày tao, vì bản chất của Baldric vốn thuộc về xã hội đen, xưng mày tao cũng không có gì lạ. Xưng tôi chỉ vì lịch sự thôi, khi tức giận cho dù có là ai đi nữa Baldric đều mất khống chế mà gọi mày xưng tao.
“ Mày? ” Hàn Tử Mặc nghe xong liền khựng lại, đã lâu lắm rồi mới có người gọi hắn là ‘ mày ’ ngoại trừ ‘ ông ta ’ ra thì không ai dám gọi thế. Hàn Tử Mặc cảm thấy rất khó chịu khi bị gọi là ‘ mày ’ vì nó gợi đến cho hắn những kí ức đáng ghét đến không chịu được.
“ ... ” Ngay lúc Baldric định trả lời thì Ken đã rất nhanh bịt miệng Baldric lại, tuy nhiên Baldric lại không một chút bực mình mà ngược lại còn rất vui..
“ Tử Mặc a! Cậu đừng có để ý cái câu ban nãy, tốt nhất là hãy quên đi, quên đi ha? ” Ken mỉm cười nói, thái độ hết sức ôn hòa, ai mà lại ngu ngốc đi chọc tức cái tên ôn dịch Hàn Tử Mặc, nếu có thì cũng chỉ có cái tên hách dịch Baldric thôi!
“ Vậy sao? ” Hàn Tử Mặc nhíu mày, lộ rõ vẻ không vui. Hiển nhiên vẫn có phong thái ung dung không màn thế sự, tựa như không mấy để ý và không mấy quan tâm.. Thế nhưng đằng sau phong thái không mấy quan tâm đấy thì lại là một tâm trạng tức giận không giải tỏa được. Rất dễ chết người đấy!
“ Ây dô, sao cậu phải để ý một câu vô ý nói ra nhỉ? Baldric chỉ là vô ý nói thôi chứ chắc chắn không có ý gì khác, ha? ” Ken cười cười cho qua chuyện, tâm trạng Hàn Tử Mặc đang không mấy ổn định, nhiều chuyện bực dọc dồn đến chắc chắn sẽ khiến hắn nổi điên mà không màn tất cả đấy.
“ Tôi không vô ý. ” Baldric vừa thốt lên thì ngay lập tức bị Ken trừng cho vài ánh mắt không mấy thiện cảm..
Ken bực bội thúc mạnh vào hông Baldric một cái khiến Baldric ngơ ngác vì quá bất ngờ, Ken bảo: “ Im ngay! Anh không nói không ai bảo anh câm đâu, nghe rõ chưa? ”
“ Cậu... ” Baldric hơi nhíu mày, định phản bác lại nhưng nhanh chóng bị Ken kéo đi.
“ Ha ha.. Bọn tôi đi trước, làm phiền rồi! ” Ken kéo tay Baldric ra khỏi phòng một cách nhanh nhất, nén lại một lúc nữa chắc chắn sẽ gây ra không ít rắc rối đấy.
Hàn Tử Mặc cũng ngồi im cho qua, dù sao việc thiết yếu bây giờ là tìm tung tích Huyền Thiên Băng, hơn nữa còn phải tra rất rất nhiều thứ, Hàn Tử Mặc hắn không có nhiều thời gian để đôi co với Ken hay Baldric đâu.
Ken vội vã bước ra khỏi phòng với tâm trạng buồn bực, vốn định nhờ Hàn Tử Mặc đuổi Baldric đi nhưng không ngờ đến cớ sự lại thành ra như bây giờ. Khoan đã.. Hình như có gì đó sai sai.. Baldric trước nay đâu có lỗ mãng như thế? Nghĩ lại hình như Ken bị chơi một vố đau rồi!
“ Xem như anh thâm! ” Ken bực bội hất tay Baldric ra, mặc kệ tất cả bước vào thang máy bấm xuống tầng thấp nhất để tiện về tổ chức, còn rất nhìu việc đang chờ Ken đấy!
“ Chậc chậc, bị phát hiện rồi.. Không vui gì cả! ” Baldric xoay xoay cổ tay nói, cũng rất nhanh chân bước theo sau Ken.
\[…\]
Ngay lúc Ken vội vã rời đi, Killian lại cầm một xấp tài liệu bước đến. Đang định mở cửa thì suy nghĩ lại một chút, có nên đưa cho Hàn Tử Mặc xem tin tức này hay không? Thôi vậy.. vẫn là giấu trước một thời gian đi..
Killian gõ cửa, Hàn Tử Mặc nghe xong liền bóp trán, nói: “ Ai? ”
“ Tình cũ đây! ” Killian vừa cười vừa trả lời, Hàn Tử Mặc không khỏi câm nín, ngay lúc này mà còn đùa giỡn được?
“ Không vui, không việc gì quan trọng thì đi đi. ” Hàn Tử Mặc đang bắt đầu xử lý việc cổ phiếu của Hàn Thị lên xuống thất thường, tất cả đều có nguyên do, hình như có ai đang cố tình ép giá cổ phiếu, mua lại cố phiếu Hàn thị từ những nội gián của công ty.