\[…\] 4 giờ. Khách sạn.
\* Phù.. Phù.. \* Huyền Thiên Băng vừa tỉnh giấc, cơn đau cũng không còn nữa. Dường như hôm qua cô đã ngất vì quá sức chịu đựng.. Chết tiệt! Bản thân thật quá vô dụng mà! Chỉ là một cơn đau.. cũng có thể làm cô ngất thì còn nói gì đến sau này chứ!
Huyền Thiên Băng mệt mỏi ngồi dậy, cô đi vệ sinh cá nhân cho người tỉnh táo minh mẫn hơn, xong lại tắm rửa thay đồ sạch sẽ. Xong việc, Huyền Thiên Băng lại bước ra, khỏi phòng tắm, cô bước ra ban công ngồi lên thành lan can. Ngắm cảnh được một lúc thì cánh cửa kế bên cũng được mở ra, hai mắt giao nhau. Quỷ Y nhìn Huyền Thiên Băng chăm chú không rời mắt, Huyền Thiên Băng có chút thẫn thờ, sau lại quay mặt đi chuyển hướng để không nhìn vào Quỷ Y nữa.
“ Dậy sớm vậy sao? ” Quỷ Y nhìn cô, hỏi.
“ Ừ, đột nhiên lại không thể ngủ được nữa. ” Huyền Thiên Băng mỉm cười đáp lại.
“ Tối qua ngủ có ngon không? ” Quỷ Y như đang tìm mọi câu để bắt chuyện với Huyền Thiên Băng.
“ Ngon.. ” Huyền Thiên Băng trả lời có chút ngập ngừng.. ngủ ngon sao? Đau đến ngất đi thì có tính là ngủ không? Thôi vậy, miễn cưỡng có thể gọi là ngủ ngon đi.
Quỷ Y nghe câu trả lời không mấy thật lòng của Huyền Thiên Băng liền lo lắng hỏi lại: “ Ngủ không ngon sao? Không quen? Lạ chỗ? ”
“ Không có. ” Huyền Thiên Băng nói, Quỷ Y lo lắng quá rồi. Cho dù có ngủ không ngon thật thì cũng chỉ là mất ngủ một đêm thôi, không làm nên cớ sự gì cả. Không cần phải lo lắng thái quá như vậy, Huyền Thiên Băng không quen!
“ Thật? ”
“ Thật mà, sao đấy? Đã không tin tưởng em rồi sao? ” Huyền Thiên Băng bày ra vẻ mặt bất mãn khiến Quỷ Y cười khẩy.
“ Không có, dù sao cũng đã thức cả rồi, chúng ta về Italy đi. Lúc này cũng có thể xử dụng đường bay quân dụng rồi. ” Quỷ Y nở nụ cười hiếm hoi.
“ Đường bay quân dụng? Dễ dàng vậy sao? ” Huyền Thiên Băng hỏi lại là vì, đường bay quân dụng là thứ gì chứ? Dễ dàng mượn đường để đi như vậy sao?
“ Tất nhiên không dễ dàng, anh đã liên lạc với Lãnh Vân Hiên kêu hắn giúp chúng ta mượn đường. Dù gì ở Italy Dạ Thiên Đế Quốc cũng nắm một phần quân đội mà, mượn đường cũng không có gì khó. Ngay cả khi không mượn được chúng ta vẫn có thể đi đương nhiên bay bình thường, chỉ là thời gian đến nơi lâu hơn thôi. ” Quỷ Y giảng giải, dù không vội nhưng vẫn nên đến Italy nhanh thôi. Quỷ Y vốn dĩ muốn đưa Huyền Thiên Băng đến Đức nhưng tổng bộ lại ở Italy và Dylan đã ra lệnh phải về đấy, cũng chẳng thể cãi được nên đành nghe theo.
“ Được, đi ngay bây giờ? ”
“ Ừ. ” Quỷ Y gật đầu, Huyền Thiên Băng nghe xong cũng gật gù có lệ rồi cũng bước vào trong phòng. Cũng không mang hành lí gì nên cũng rất nhanh để chuẩn bị, chỉ cần một chiếc thẻ ngân hàng, một cuốn nhật ký... Điện thoại của Huyền Thiên Băng đâu mất rồi nhỉ? Mặc kệ vậy, có thể nó đã hư vào ngày hôm đấy.. Hoặc đại loại như Huyền Thiên Băng làm rơi rớt ở đâu mất rồi.
Cô nhanh chóng lấy thẻ phòng rồi mở cửa bước ra ngoài, vừa ra đã nhìn thấy Quỷ Y đang đứng ở cửa đứng chờ.
“ Chờ lâu không? ” Huyền Thiên Băng cười nói, thật ra là hết câu để hỏi rồi nên cô mới lôi cái câu cũ rích này ra nói.
“ Không lâu, đi thôi. ”
Sau khi đã trả phòng này nọ các thứ thì Quỷ Y và Huyền Thiên Băng hiện đang ở trên máy bay rồi, quá nhanh đúng chứ? Tại vì họ cũng không cần làm hộ chiếu hay mua vé và chờ máy bay cất cánh gì cả, chỉ cần đến nơi máy bay tư nhân đỗ thì muốn đi lúc nào cũng được.
“ Ngủ thêm đi. ” Quỷ Y nói với Huyền Thiên Băng, có thể vì Y vẫn còn lo lắng về việc Huyền Thiên Băng mất ngủ hay ngủ không ngon gì đó.. Tên này nhớ dai thật, chả bù cho cô, ngoại trừ việc gì rất quan trọng thì đều không nhớ nổi.
\[…\] Italy.
Suốt chuyến bay dài dằng dặc thì Huyền Thiên Băng cùng Quỷ Y cũng đã đến Italy rồi, chỉ cần bay đến nơi dừng chân của máy bay tại tổng bộ của Dạ Thiên Đế Quốc nữa là xong.
“ Cũng đã 4 năm rồi không về, cảnh vật cũng thây đổi đôi chút rồi. ” Huyền Thiên Băng mỉm cười bước xuống máy bay.
“ Ám Chủ! Quỷ Vương! ” Hai hàng thuộc hạ của, Dạ Thiên Đế Quốc đã đứng phía dưới chờ sẵn, đợi Huyền Thiên Băng cùng Quỷ Y bước xuống liền hô lớn.
“ Được rồi, náo nhiệt thật. Ai nói cho các người là hôm nay tôi sẽ về? ” Huyền Thiên Băng cười hỏi, mặc dù vui vẻ là thế nhưng tất cả thuộc hạ đều có phần run sợ, không biết vì áp lực của Huyền Thiên Băng hay là vì sát khí của Quỷ Y nữa.
“ Thưa! Do Lãnh thủ lĩnh tiết lộ rằng hôm nay Ám Chủ sẽ về! ” Tất cả cùng đồng thanh, Huyền Thiên Băng nhìn một lúc liền cười tươi.
“ Được rồi, trò chơi nghiêm túc kết thúc! Mọi người không nhớ tôi à? Đều là người nhà cả mà! ” Huyền Thiên Băng nhanh chóng chạy xuống phía dưới, cả một đám người ùa về phía cô thì liền bị Quỷ Y cản lại, lườm cho một ánh mắt khiến họ không dám manh động, bước lại gần Huyền Thiên Băng, ghé sát tai cô nói nhỏ: “ Đừng quên em đang có thai! ”