[…] Trên máy bay.
Không gian vẫn cứ yên tĩnh từ nãy đến bây giờ, Quỷ Y không nói cô càng không dám động. Thường nhìn Quỷ Y có vẻ ‘không làm hại’ cô nhưng sự thật cô đối với tên thoát ẩn thoát hiện này là một mảng bất lực. Thứ nhất là không nhanh bằng, đã có danh là Quỷ rồi mà còn ‘xuất quý nhập thần’. Nếu so bề về đánh nhau, Huyền Thiên Băng lợi thế hơn, nhưng so về đánh thắng, Quỷ sẽ không thua. Lại nói, Huyền Thiên Băng có sở trường độc dược, Quỷ Y lại một thân y thuật. Cả cơ thể đều đã ngâm độc từ trong bụng mẹ, độc đến mức bách độc bách xâm. Không so sánh không đau thương, thật sự là cảm giác ‘hãi’ như ở cạnh Dylan.
Quỷ Y nhìn Huyền Thiên Băng, thở dài không rõ trong lòng cô đang nghĩ gì, trầm giọng nói: “ Mặc dù em không thích đắng nhưng chocolates ngọt bình thường không tác dụng. Chocolates đen là hợp chất chứa caffeine, theobromine và N-acylethanolamine, có tác dụng cải thiện tâm trạng con người, giảm stress. Dù vẫn còn nhiều tranh cãi về khả năng kích thích tâm lý khi nghi ngờ hàm lượng không đủ nhưng vẫn là có thể. ”
Huyền Thiên Băng nhìn rồi lại nhìn, cuối cùng vẫn là cầm lấy rồi. Thấy bộ dáng này của cô, Quỷ Y cười nhẹ, trầm ấm hơn: “ Được rồi, chocolates đen còn chứa flavonoid, hợp chất giúp tăng lưu lượng máu đến não, giảm viêm và tăng cường chức năng não, hỗ trợ điều chỉnh tâm trạng. Chocolates đen có chứa anandamide, một hợp chất giúp cảm thấy bình tĩnh và thư giãn. Chứa nhiều chất chống oxy hóa, bao gồm magie, giúp thư giãn, giảm huyết áp và tăng cường quá trình lưu thông máu, giảm cảm giác đau đớn và buồn bã. Chính là, loại càng đắng càng hiệu quả. Được chứ? ” Quỷ Y xoa đầu cô, Huyền Thiên Băng với sự đụng chạm này vẫn là một chút tránh né. Tuy không biểu hiện ra ngoài nhưng hành động rụt rè của cô đã nói lên tất cả.
Bàn tay ngưng động giữa không trung rồi từ từ thu lại thành quyền, siết chặt. Quỷ Y hiểu rõ Huyền Thiên Băng không hề có ý đó với Y, từ lâu cũng đã muốn ở phía sau quan sát cô. Không mong muốn chờ đợi cô đáp lại, chỉ hy vọng ít nhất Huyền Thiên Băng có thể cho Y cơ hội ‘nhìn’.
Quên đi Ám Dạ, buông bỏ mối tình này, Quỷ Y thực chưa bao giờ nghĩ tới. Lại nói, tình cảm Quỷ Y với Ám Dạ đã là không thể cứu vãn, sâu đậm đến mức từng có loại suy nghĩ bức ép cô... Nhưng Quỷ Y sẽ không bao giờ tổn hại đến cô! Trừ phi có nước vong tình, nếu không người tên Quỷ Y sẽ mãi yêu người tên Ám Dạ. Có lần, Quỷ Y nghe những người bên cạnh nói rằng, hãy xem Ám Dạ đã chết... Chỉ có Alice mới tồn tại, Y thật nghĩ nếu như xem Ám Dạ chết Y liệu có tìm được cho bản thân một lý do để quên cô không?
“ Quỷ Y? Anh sao vậy? ” Huyền Thiên Băng thè lưỡi, ư.. đắng! Loại chocolates này cũng bức người quá đi, thật giống ăn trong nước mắt mà! Quỷ Y cũng ác thật, một hai bảo cô ăn còn anh ta thì thất thần.
“ Không sao... ” Sự thật là... không quên được mà.
“ Ừ. Hừm, em thấy tâm trạng anh cũng không tốt, hay là anh cũng ăn đi! ” Huyền Thiên Băng hướng Quỷ Y cười gian manh, không thể không nói cô đúng là một tiểu ác ma mà!
“ ... ” Quỷ Y không có đáp lại vì ngạc nhiên chiếm lấy, cô đang bẻ một góc socola đưa đến trước mặt Y. Hình như, là có dự ý đút?
Chính Huyền Thiên Băng bên này cũng không có nghĩ nhiều như vậy, mục đích đơn thuần là chia sẻ để thanh ‘nâu’ này mau chóng ít đi. Quanh đi quẩn lại cô chỉ xem Quỷ Y như một người quan trọng không kém người thân. Nào có nghĩ đến với hành động nhỏ không nghĩ ngợi này ngược lại làm đối phương vận động hết công suất của não.
Đơ một lúc, Quỷ Y thì không động, ngón tay cô cầm miếng chocolates kia cũng bị dính đầy. Khẽ nhướn mày, Quỷ Y không ăn thì cô ăn vậy. Vậy nhưng đến lúc cô vừa nảy ra ý nghĩ đó Quỷ Y đã ăn rồi. Huyền Thiên Băng nhìn ngón tay của mình, nheo mắt hỏi: “ Có khăn giấy không? ”
Quỷ Y đưa ra một bịch khăn nhỏ, cô tùy tiện mở rồi rút. Lau rất thuận tay, đến khi sạch bóng lại lấy chocolates ăn tiếp. Đúng là đắng nhưng ăn dần cũng không đến nỗi. Quen vị rồi ăn cũng tốt đi, tâm trạng chung quy vẫn là như vậy không có tốt lên.
Mà kẻ đầu sỏ gây nên là Hắc Ninh ngồi dưới sàn, bấy giờ xem như cũng lấy được bình tĩnh. Từ từ hít thở sâu, ổn định tâm trạng bình định tâm trí. Mọi thứ dần dần tốt lên, Hắc Ninh mới chậm rãi đứng dậy. Ngồi lên ghế một cách tôn nghiêm, tám chín phần đã trở lại bình thường. Đối diện Huyền Thiên Băng gọi: “ Phu nhân... ”
Huyền Thiên Băng chớp mắt vài cái, gọi cái gì mà phu nhân? Nhìn qua nhìn lại, nhìn thấy tên du côn kia cuối cùng cũng ổn định lại tâm lý rồi. Còn không hiểu bản thân vì sao phải vì hắn mà điên tiết. Một phần là nóng giận tàn dư, còn lại đều tại Hàn Tử Mặc và Holly, đi đâu hay bị bắt gì đó đều không rõ. Mẹ nó, Hàn Tử Mặc là người có danh vọng, tự nhiên đối với hai chữ bị bắt không quan hệ nhưng việc hắn rời đi không báo... Đáng đánh! Holly, đứa con trai trời đánh... trời cho, miệng lưỡi linh hoạt tự xưng thiên tài vậy mà lại bị bắt. Chết thật chứ, hai người này rõ ràng đang vô ý chọc tức cô!