[…] Một tháng sau.
“ Alice, chị cùng với Hàn Tử Mặc thật là sung sức nha! ” Jira hào hứng, nhìn thấy sau lưng Huyền Thiên Băng toàn là vết đỏ.
“ Phải nói là, đôi vợ chồng này gấp rút muốn tạo thêm nhân tài cho xã hội.
” Diệp Song mỉm cười, tay kéo dây kéo váy cưới giúp Huyền Thiên Băng.
Hôm nay Huyền Thiên Băng mặc một chiếc váy cưới thật xinh đẹp, một chiếc váy cưới cúp ngực đính nơ bản cứng lấp lánh màu vàng đồng sang trọng được giản lược đi nhiều.
Váy cưới cúp ngực vừa giúp khéo léo tôn lên bờ vai, xương quai xanh hấp dẫn.
Hơn nữa, mẫu váy còn khoe khéo vẻ ngoài quyến rũ với khuôn ngực đầy đặn.
Bọn họ tổ chức lễ cưới ở bãi biển sang trọng để mời khách và hiển nhiên trước đó, họ đã hoàn thành ba lễ cơ bản là lễ dạm ngõ, lễ ăn hỏi và lễ đón dâu với những người thân thuộc.
Vẻ đẹp vốn có của biển đã có thể tạo nên một lễ cưới như thơ, vì vậy, buổi lễ được trang trí vô cùng đơn giản lại không kém phần sang trọng với màu chủ đạo là trắng và xanh dương.
Khắp nơi trang trí
ốc, sao biển, nền bầu trời sao lấp lánh…
Một khung cảnh đẹp, vào chiều tà hoàng hôn, Huyền Thiên Băng với bộ váy đơn giản khoác tay Helen, ông đưa cô đến chỗ Hàn Tử Mặc đang đứng.
Đứng trước mọi người, Hàn Tử Mặc và Huyền Thiên Băng lần lượt tuyên thệ.
“ Cảm ơn em vì đã thấu hiểu, tha thứ cho anh về những lỗi lầm.
Anh không tin vào tình yêu nhưng anh tin vào tình cảm anh dành cho em.
Anh yêu em, sau hôm nay, mỗi sáng thức dậy anh đều hy vọng sẽ nhìn thấy em.
”
“ Gặp nhau là cái duyên, ở nhau là cái nợ, kiếp này gặp được anh là trời cao thương xót.
Quãng đường sau này xin chỉ giáo, chồng! ”
Sau tràn vỗ tay nồng nhiệt, Holly nghịch ngợm lại phóng đến bắn pháo giấy xém thì bay cả khăn cài tóc của cô, tất cả mọi người cười phá lên.
Huyền Thiên Băng, Hàn Tử Mặc trao nhau một nụ hôn nồng ấm, tay đeo nhẫn đan lấy nhau mặc cho người dự tiệc đỏ cả mặt.
[…]
Khách mời đều nháo nhào lên dưới màn thể hiện tình cảm và đám cưới hạnh phúc của Hàn Tử Mặc, Huyền Thiên Băng.
“ Hiên! Biết vậy em đã tổ chức ở biển! ” Diệp Song trề môi thất vọng, trách cứ Lãnh Vân Hiên không đề nghị.
“ Không sao, chúng ta có thể lại tổ chức một lễ cưới ở biển, em vui là được.
” Lãnh Vân Hiên xoa đầu cô nàng, bất giác nảy ra chút ý tưởng xấu.
“ Oa, vậy cũng được sao.
” Diệp Song háo hức, nếu được thì thật tuyệt!
“ Dĩ nhiên, nhưng, một đám cưới, phải thêm một đêm tân hôn đàng hoàng nhé? ” Lãnh Vân Hiên vừa thốt lên thì Diệp Song đanh mặt, cô bực bội rời đi mặc cho ai kia dỗ dành.
Ngoài Diệp Song, còn có Jira và Jack cũng đang bàn về vấn đề này, Jira giận dỗi bảo: “ Lúc ấy anh chỉ biết ép hôn em, lãnh giấy kết hôn đã đời, bây giờ còn chưa có một cái lễ cưới nào! ”
“ A, a bảo bối, chẳng phải là anh gấp rút quá sao? Em đừng giận, không tốt cho sức khỏe.
Khi nào em sinh đứa bé này xong, chúng ta lại tổ chức tiệc cưới được không? ”
“ Hừ, mặc kệ anh! ”
Ngoài những cặp đôi đang hạnh phúc đỏ mặt hoặc giận dỗi vì muốn tổ chức lễ cưới kia thì cũng có người đang chạy trốn vì không muốn ‘kết hôn’.
“ Killian, Killian cứu tôi! Baldric lại phát điên muốn kết hôn kìa! ” Ken chạy từ đầu này đến đầu kia, vứt cả giày, chân xắn quần lên chạy vù vù.
Killian trở mặt phũ phàng, thân anh còn lo không xong đây mà giúp đỡ gì ai! Vũ nhìn thấy liền kéo kéo tay Killian, nhỏ giọng: “ Tôi cũng muốn kết hôn.
”
Killian nghe xong giận thót, vội hất tay Vũ, phũ phàng nói: “ Đàn ông đàn an với nhau, kết hôn cái gì? ”
Vũ lập tức xụ mặt, tâm trạng tuột dốc hẳn.
“ Nhưng mà mua nhẫn thì được...!” Killian bỏ đi mất hút, để lại một câu đủ để Vũ phải thẩn thờ cả ngày.
Cũng có người...!đang đi tìm tung tích của ai đó...!Thuộc hạ của Hàn Tử Mặc, Hắc Ninh hiện đang lùng sục khắp mọi nơi trên thế giới để tìm Quang Vũ, người mà Hắc Ninh muốn ở cạnh...
[…]
Quá nhiều người bao vây, Hàn Tử Mặc và Huyền Thiên Băng mãi mới tìm thấy một không gian riêng, ngồi trên hỏm đá, cô hỏi: “ Sao anh lại thích em? ”
Hàn Tử Mặc ngớ người, cười nhạt, hắn cũng không biết tại sao lại thích cô.
Có lẽ, thích sự đơn giản, bướng bỉnh, mạnh mẽ lại yếu mềm, chính là...!thích mọi thứ xuất hiện ở cô.
“ Lại đây, hôn một cái, anh sẽ nói cho em biết.
” Hàn Tử Mặc dụ dỗ, Huyền Thiên Băng vì tò mò dĩ nhiên sẽ tình nguyện rơi vào.
Ngay lúc môi gần môi chỉ còn một milimet, Quỷ Y lại từ xa đến gần tách hai người bọn họ ra.
“ Hai người đi xa vậy làm cái quỷ? Đừng hôn nữa, mau, mau đến Đức! ” Quỷ Y lần đầu hoảng hốt, lại quên cả việc nói lý do.
“ Tại sao chứ? Gì vậy? ” Hai người ngơ ngác đồng thanh, bị Quỷ Y kéo đi.
“ Ám Dạ, Hàn Tử Mặc, Molly...!Molly tỉnh rồi! ” Một câu nói khiến cả hai bàng hoàng, Huyền Thiên Băng như không tin vào tai mình, cô cuối cùng cũng chờ được ngày này.
Hàn Tử Mặc vui đến nỗi bế thốc cô lên chạy như bay theo Quỷ Y với một niềm hạnh phúc của người làm cha.
Cuối cùng, hắn cũng có cơ hội được nhìn thấy con gái mình thức tỉnh và gọi một tiếng bố, cuối cùng...!cũng hiểu được nỗi niềm làm cha của Helen.
- Hoàn-
????????????????????????????.