Editor: Chi Misaki
Là một người phụ nữ, lại là một người vợ, một người mẹ, cô tự nhiên muốn học hỏi công việc quản gia. Công việc quản gia bao quát tất cả các phương diện, trong đó có tiệc tiếp khách là cái khá quan trọng, bởi vì nếu không làm tốt cái này, bạn sẽ ném sạch mặt mũi của cả gia tộc!
Nói thật, Uyển Tình ở phương diện này kỳ thực không có năng khiếu.
Phàm là người sống trên đời này, gia đình giàu có cũng được, gia đình bình thường cũng thế, là phụ nữ trong nhà đều muốn xử lý tốt chuyện hiếu hỉ. Tang lễ của Từ Khả Vi là người khác giúp cô làm; hôn lễ của cô, cô lại càng không phải làm cái gì...
Vì thế, cô liền tự tay muốn chuẩn bị tiệc mừng trăm ngày cho Mục Triển Lạc!
Mục Thiên Dương tuy yêu thương cô, nhưng mà cô cũng đã 30 tuổi rồi, tự nhiên cũng không thể để cho cô cái gì cũng không quản như lúc còn 17, chỉ có nghe theo lời cô.
Ngô Nhã ở phương diện này cũng rất thoải mái. Để cho Uyển Tình tự mình chủ trương, như vậy bà cũng không quá mệt, mà con bé cũng học tập được rất nhiều điều.
Tiệc mừng trăm ngày kết thúc, nhà họ Mục lại bận rộn trở lại. Cuối năm nay Mục lão gia cũng sắp 90 tuổi, tất cả đều chuẩn bị thật lớn!
Lúc Mục lão gia 80 tuổi, Uyển Tình còn đang đá cầu... Ai, cảm giác thực có lỗi với lão nhân gia người.
Làm tiệc mừng trăm ngày cho con trai xong cô cũng học tập được không ít kinh nghiệm, cho nên đến gần ngày mừng thọ của Mục lão gia cô đã bắt đầu chuẩn bị rồi. Năm sau chính là mừng thọ Kim lão phu nhân 90 tuổi.
Ngày mừng thọ Mục lão, cháu trai cháu gái từng đứa một đều xuất ra tài năng của mình, có tiền mừng tiền, có lực xuất lực. Kim lão phu nhân bên kia, cũng chỉ có một mình người thân là Uyển Tình, cho nên tiệc ừng thọ tự nhiên toàn bộ đều để cho Uyển Tình lo liệu. Đây là nghĩa vụ của cô, cũng là quyền lợi của cô. Cho nên dù mọi người có yêu thương cô cũng không thể nói không với cô!
Bởi vì tất cả mọi người biết chuyện này vô cùng quan trọng cho nên muốn để cho mọi người đều biết đến thân phận của cô! Đại tiểu thư của Long Diễm Minh, không chỉ có tiếng mà còn có lực! Hơn nữa lúc lão phu nhân 80 tuổi đều bận chuyện của Kim An An, nên Uyển Tình cũng chưa được ra mặt, chẳng thế thì cháu nhà cũng không bằng người ngoài rồi!
Công ty có bộ phận chuyên làm tiệc mừng, cho nên Uyển Tình dùng hết tất cả vốn liếng của mình làm một cái tiệc tốt nhất, cơ hồ mọi chuyện đều giao cụ thể tỉ mỉ cho người khác làm, nhưng chuyện gì cũng đều là cô tự mình đi hỏi, tự mình kiểm duyệt. Chỗ nào làm không tốt dều hận chính mình không thể tự mình xuất trận, nhưng vì bản thân cô không có thời gian nên, chỉ có thể mắng người ta vài câu, trong lòng vẫn luôn cánh cánh sợ sẽ xảy ra chuyện gì không may!
Uyển Tình cảm thán sinh hoạt của người nhà giàu cũng thật....Nghĩ thầm, nếu như cô gả cho người bình thường, khi đó chỉ cần bao một căn phòng, ăn một bữa cơm chứ cần gì phải lo lên lo xuống như thế này, dù sao khi đó khách đến cũng không cần để ý, cứ ăn là được rồi. Mà lúc này khách đến đều là người có quyền thế, làm sao dám phạm sai lầm nào? Một lỗi sai nhỏ cũng có thể kéo theo hàng loạt chuyện không tốt đằng sau a. Hơn nữa làm lớn chuyện còn sẽ bị lên báo...
Uyển Tình vội vàng lo chuyện trước sau thọ yến, hôm nay cuối cùng đến ngày chúc thọ, sáng sớm liền mang theo con trai cùng Kim lão phu nhân đến thọ yến.
Người tới lần này, so với người tới hôm hôn lễ của cô cũng không kém là bao, mấy bang phái nước ngoài cũng cử người sang, long trọng khiến cho người ta sợ hãi.
Uyển Tình buồn bực, những người này có phải mang theo cả súng đến nữa không?
Nhưng buồn bực thì buồn bực, người tới còn có cả cảnh sát cùng quan chức cấp cao, cô thật lo lắng vạn nhất xảy ra chuyện gì...!
Uyển Tình kỳ thực có chút ý nghĩ châm chọc, nhưng sâu trong nội tâm cô vẫn thật bình tĩnh.Cô tự nhận ông xã của mình cũng rất lợi hại, người trong bang Long Diễm Minh cũng không phải ngồi không, hẳn là sẽ không để cho chuyện gì xảy ra.
Trong đám người nhộn nhịp, liền có một người đàn ông đẹp mang theo một cái hộp đến. Uyển Tình nhận ra đó là thủ hạ của Long Diễm Minh, đợi anh đến gần liền ra ánh mắt hỏi.
Người đàn ông cũng gật đầu lại coi như chào hỏi, trước gọi một tiếng “Lão phu nhân”, sau lại kêu một tiếng “Đại tiểu thư”, xong lúc này mới đưa cái hộp cho cô: “Có người nói phải đưa hộp này cho lão phu nhân, cô ấy không nói tên cũng không có thiệp mời.”
“Vậy cậu còn mang quà vào làm gì?” Có người bất mãn hỏi, quả thực là quá không nhận mặt gởi lời rồi, lễ vật của ai mà lại không mang thẳng đến trước mặt lão phu nhân?
“Không có vấn đề gì chứ?” Khấu Băng hỏi.
“Đã kiểm tra qua, không có vấn đề gì.” Người đàn ông cũng cực kỳ buồn bực. Nếu là người tùy tiện đương nhiên anh cũng không thu, nhưng người này lại ngồi trên chiếc xe có giá trị ngàn vạn a, nghĩ đến đây cũng hẳn là người có quyền thế, anh cũng không thể đắc tội lung tung được.
Uyển Tình nhìn Kim lão phu nhân liếc mắt một cái, thấy Kim lão phu nhân cũng không có tức giận, liền vươn tay: “Đưa cho tôi.”
“Vâng” người đàn ông thở dài một hơi, vội vàng đưa hộp quà cho cô, sau đó xoay người rời đi.
Uyển Tình cúi người, đưa hộp quà tới trước mặt lão phu nhân, sau đó mở hộp ra.
Kim lão phu nhân liền biến sắc.
Uyển Tình kinh ngạc, đám người Khấu Băng, Mục Thiên Dương cũng không khỏi ngỡ ngàng.
Uyển Tình đứng phắt dậy, gọi người đàn ông phía trước lại: “Anh quay lại đây!”
Người đàn ông vội vã trở lại.
Thần sắc Kim lão phu nhân vô cùng kích động, Uyển Tình vội vàng trấn an bà, Khấu Băng lớn tiếng hỏi: “Người nào đưa tới? Người đâu? Dẫn người đó vào đây!”
Tiếng nói vừa dứt, không chỉ người tặng lễ vật, mà tất cả người khác đều nhanh chóng chạy ra ngoài, một lát sau liền trở về bẩm báo: “Người đã đi rồi.”
“Đi thăm dò!” Kim lão phu nhân khàn khàn nói, tay cầm hộp quà có chút run rẩy.
Bên trong chứa một chiếc vòng bạc, mặt trên khắc hoa văn tú lơ-khơ và hoa văn hình dạng kim khí mảnh nhỏ.
Tay Uyển Tình liền sờ sờ chiếc vòng trên cổ mình, cô luôn mang theo một sợi dây chuyền, cùng sợi dây chuyền trông hộp giống nhau như đúc. Nếu không có ngoài ý muốn, sợi dây trong hộp này thuộc loại ngọc quý....
------------------Hoàn----------------------