Lọc Truyện

Bát Gia Tái Thế - Trần Đức

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 111

“Tứ gia, chỉ cần chú tha cho cháu, cháu sẵn sàng làm trâu làm ngựa!”, Tô An Khê khổ sở cầu xin, tiện thể đổ hết tội lên Lôi Long: “Đều là tại Lôi Long, những lời lúc này đều là do Lôi Long bảo cháu nói”.

Lôi Long nghe những lời đó thì rất muốn cãi lại, nhưng từng cơn đau nhói khiến tiếng kêu thảm thiết của cậu ta trở thành tiếng hét thê lương.

“Hoàng Dương, cắt lưỡi cô ta đi!”, Phì Tứ mất kiên nhẫn, hắn ta ghét nhất là loại phụ nữ lắm lời.

Hoàng Dương nhận lệnh, không hề do dự rút một con dao từ trên người ra, con dao lóe lên ánh sáng lạnh băng dưới ánh đèn khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

“Không, không…”

Tô An Khê sợ hãi lùi về sau, liên tục lắc đầu, ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Chưa lùi về được bao xa, mấy tên đàn em của Phì Tứ đã chặn cô ả lại.

“Không!”

Tô An Khê như phát điên muốn chạy trốn lại bị hai tên đàn ông lực lưỡng đè cô ả dưới mặt đất.

Cô ả liên tục giãy giụa.

Hết cách rồi, không còn tác dụng gì.

Hoàng Dương bước đến trước mặt cô ả, bóp miệng cô ả, dịu dàng, hòa nhã như một vị quân tử nói: “Lè lưỡi ra! Cô yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng, đảm bảo cô sẽ không cảm thấy đau”.

Tô An Khê mím môi, hoảng hốt nhìn Hoàng Dương.

Có một chất lỏng ấm nóng chảy ra dưới làn váy của cô ả.

Cô ả hoảng sợ đến độ tè trong quần khi đối mặt với Hoàng Dương.

Hoàng Dương đứng rất gần, ống quần bị ướt khiến anh ta nổi giận, tát một cái thật mạnh vào mặt cô ả nói: “Không mở miệng đúng không? Tôi giúp cô!”

Nói rồi anh ta bóp chặt mũi Tô An Khê.

Sắc mặt Tô An Khê đỏ bừng.

Cuối cùng cô ả vẫn không nhịn được há miệng ra hít thở.

Cùng lúc đó một tay đàn em ở bên cạnh ra tay cạy miệng Tô An Khê ra.

Tô An Khê điên cuồng vùng vẫy.

Hoàng Dương lại khẽ cười giơ con dao vào trong miệng cô ả.

Lưỡi dao đã chạm đến đầu lưỡi Tô An Khê, một vệt máu chảy ra.

Chỉ cần hơi xoay một cái, đầu lưỡi Tô An Khê sẽ bị đứt ngay.

Nhiều người bạn của Lôi Long đã nhắm mắt, không muốn nhìn cảnh này, ngay cả Đàm Thu cũng cảm thấy hơi tàn nhẫn, cậu ấy quay đầu sang một bên.

“Khoan đã!”

Ngay lúc Hoàng Dương sắp ra tay, một giọng nói lại vang lên.

Mọi người quay đầu lại nhìn, thấy người lên tiếng là Trần Đức.

“Phì Tứ, tha cho cô ta một lần đi, nể mặt tôi chút!”, Trần Đức nói.

Trần Đức nói thế khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT