Nghiên Trì cầm cốc nước loãng máu đỏ có hơi ngẩn ra, bé con trong lòng đã ngất đi từ lúc nào. Hắn vội vàng bế cô ra xe rồi chạy nhanh tới bệnh viện.
Các bác sĩ đã túc trực sẵn, chỉ đợi người đến rồi lập tức cấp cứu. Thư Nghiên vừa đến nơi liền được bác sĩ đưa vào phòng tiến hành cấp cứu.
Hắn mặt mũi tối sầm ngồi ở ngoài trên hành lang vắng người, chưa bao giờ hắn lại sợ hãi đến thế này.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bé con gần đây sắc mặt rõ ràng không được tốt lắm, vậy mà hắn không nhận ra điều gì cả, hắn đã sơ suất quá rồi!
Lúc sau một vị bác sĩ bước ra, nhìn vẻ mặt của ông đầu tiên cũng không đoán trước được điều gì.
“Qua kiểm tra sơ bộ thì bệnh nhân đã bị nhiễm khuẩn đường tiêu hóa dẫn đến nhiễm khuẩn huyết hay còn gọi là nhiễm trùng máu. Hiện tại đã qua nguy hiểm nhưng chúng tôi cần phải tiến hành một số cấp cứu cần thiết. Người nhà hãy đi làm thủ tục nhập viện nhé, sau khi hoàn tất kiểm tra chúng tôi sẽ có thông báo chính thức.”
Hắn gật đầu rồi tạm thời rời đi làm thủ tục nhập viện. Tuy không biết rõ nhiễm trùng máu là bệnh gì nhưng nghe có vẻ không đơn giản.
Nguyên nhân gây ra nhiễm trùng máu của cô chính là do nhiễm trùng đường tiêu hóa. Có lẽ nhiều năm trước đó khi còn ở khu ổ chuột cô đã ăn phải những thứ không sạch sẽ hay các đồ ăn lên men nấm mốc có vi khuẩn kí sinh. Để lâu dần các tế bào nhiễm khuẩn lan rộng và ăn sâu vào máu dẫn đến nhiễm trùng máu. Các biểu hiện của bệnh khá quen thuộc như đau vùng bụng, nhiệt độ cơ thể tăng giảm bất thường hay số lượng nước tiểu giảm... Rất dễ nhầm lẫn với những căn bệnh thông thường khác.
Thư Nghiên được chuyển về phòng bệnh thường, bây giờ chỉ cần đợi được kết quả chính thức rồi mới tính tiếp bước tiếp theo.
Trời bây giờ đã lờ mờ sáng, cả đêm Nghiên Trì không nghỉ cũng không chợp mắt lúc nào mà ngồi bên cạnh canh chừng cô. Hắn phải đợi đến khi bé con tỉnh lại, nếu tỉnh lại mà không thấy hắn thì cô sẽ rất sợ.
Kỹ thuật điều trị ở bệnh viện này là tốt nhất rồi, cô nhất định không được xảy ra chuyện gì.
“Anh...”
“Anh đây.”
Thư Nghiên vừa tỉnh liền gọi, hắn đỡ cô ngồi dậy. Đêm qua hắn đã nghĩ rất nhiều, không biết có nên nói thật cho cô biết không. Cô vẫn sẽ là một cô gái đáng yêu, lạc quan và yêu đời chứ?
“Em bị sao vậy, sao em lại ở đây?”
“Không sao đâu em đừng lo, việc của em bây giờ là nghỉ ngơi thật tốt.”
Hắn xoa xoa đầu cô, dặn dò một chút rồi về nhà đem thức ăn dinh dưỡng do đầu bếp chuẩn bị theo yêu cầu của bác sĩ cho cô, nhân tiện lấy thêm một số đồ dùng cần thiết.
Công ty hiện giờ nhiều việc như thế hắn cũng không thể nghỉ được, đành phải chạy đi chạy lại hai nơi hoặc đem công việc đến bệnh viện làm.
Nghiên Vi, Nghiên Tử Minh và Tư Thịnh biết chuyện cũng dành thời gian một chút buổi sáng đến thăm Thư Nghiên, nhưng đang trong thời gian bận rộn nên không nán lại lâu được.
“Nghiên Trì, em khó thở quá...”
Khó thở sao?
“Em đừng hoảng, hít sâu một hơi rồi thở nhẹ ra, anh tìm người tới.”
Hắn lo lắng trấn an cô rồi vội tìm bác sĩ, họ đến kiểm tra một lượt rồi gọi riêng Nghiên Trì ra nói chuyện.
“Tình hình của bệnh nhân diễn biến khá phức tạp, lại thuộc nhiễm trùng nặng. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo toàn tính mạng cho bệnh nhân, nhưng nhiễm trùng có thể trở thành sốc nhiễm trùng bất cứ lúc nào, chúng tôi cũng không nói trước được điều gì. Người nhà cần chuẩn bị tâm thế tốt và vững vàng nhất để cùng bệnh nhân vượt qua căn bệnh này.”