Chương 389 Làm một đôi uyên ương bỏ mang
Cận Tri Dực không phải là một người ngu ngốc, anh ta biết mục đích của ả lính đánh thuê khi bảo mình đi một mình là gì.
Anh ta dứt khoát gọi vào số điện thoại đó, ả lính đánh thuê nghe máy “Nếu anh không làm theo tin nhắn, tôi sẽ giết con nhỏ này ngay lập tức.
Nói rồi ả rạch một nhát lên tay Tổng Thanh Uyển, cô ấy xuýt xoa một hơi vì đau, nhưng không phát ra tiếng.
Cô ấy nghe được giọng nói của Cận Tri Dực từ trong diện thoại thì yên tâm hơn rất nhiều, cũng không sợ hãi như trước nữa, bởi vì cô ấy biết anh ta nhất định sẽ đến cứu mình Vừa rồi ả lính đánh thuế tiêm cho cô ấy một mũi trên cánh tay, làm cô ấy phản ứng hơi chạm chạp.
Bởi vì học y nên có ấy biết người phụ nữ này tiêm chlorpheniramine cho cô ấy, thứ này khiến hệ thống thần kinh trở nên mất sự nhạy bén, có điều cùng may trước khi đến cô ấy uống nhiều trà hoa cúc nên hiệu quả nhanh chóng biển mất.
Nhưng vì sợ bị nhìn ra sơ hở nên Tống Thanh Uyển vẫn giả vờ như cũ.
Nghe thấy đầu dây bên kia không còn tiếng nói nữa, Cận Tri Dực siết chặt điện thoại, cố ép mình phải bình tĩnh lại.
Anh ta cần rằng nói: Nếu một mình tôi đi thì không công bằng, tôi đang là người què, còn cô ấy chỉ là một cô gái yếu đuối, sau khi trao đổi con tin, dù chúng tôi muốn chạy sợ rằng tố chất cơ thể cũng không bằng mấy người.
Cho dù đánh nhau, chúng tôi cũng không phải là đối thủ, nên để công bằng, tôi dẫn người theo, nhưng tôi bảo đảm sẽ để hai người rời đi an toàn, đồng thời tôi cũng sẽ không đặt mình vào tình cảnh bất lợi Sau khi Cận Tri Thận nói xong, đầu dây bên kia yên tĩnh.
A linh đánh thuế suy nghĩ một lúc lâu, cảm thấy lời nói của Cận Tri Dực cũng không có vấn đề gì, với a cứu đồng bọn ra mới là việc quan trong nhất hiện giờ.
Vì thế ả đồng ý luôn: “Được, tôi đồng ý điều kiện của anh, nhưng tôi muốn anh chuẩn bị cho tôi một chiếc xe để chúng tôi thuận lợi rời đi.
Cận Tri Dực thấy đối phương đồng ý, lập tức hỏi: “Được, nói đi, địa chỉ ở đâu?”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Cận Tri Thận ở bên cạnh vẫn luôn xác định vị trí của số điện thoại này, nhưng hiển nhiên ả lính đánh thuê này là một người dày dặn kinh nghiệm, số điện thoại đã được cài sản hình thức tiêu hủy.
Chỉ cần ả cúp máy, thông tin trên sim điện thoại sẽ bị tiêu hủy ngay lập tức, chỉ khi ả tự nói ra vị trí bằng không bọn họ không thể định vị được.
Cuối cùng ả linh đánh thuế quyết định vị trí là một xương chế biến bỏ hoang, sau khi biết thông tin Cận Tri Dực lập tức dân theo gà tính đánh thuê lên đường.
Cận Tri Thân mang vài người đi theo anh ta, vì tránh cho a lính đánh thuê phát hiện, bọn họ vẫn luôn giữ một khoảng cách với xe của anh ta.
Lúc gà linh đánh thuế bị áp giải lên xe, đầu bị túi trùm kín, miệng bị miếng vải lấp kín, chẳng qua là vì phòng ngừa gã nói gì làm nhiều loạn suy nghĩ của Cận Tri Dực.
Bởi vì lệnh giới nghiêm trong toàn thành phố, nên xe đi thắng một mạch, vị trí mà ả lính đánh thuê cho Cận Tri Dực là một nhà máy bị bỏ hoang đã lâu, nơi này vô cùng hẻo lánh, xung quanh không có gì cả.
Sau một quãng đường chòng chành, cuối cùng cũng đến nơi.
Cận Tri Dực mang gã lính đánh thuế vào cổng nhưng không nhìn thấy ả linh đánh thuê và Tổng Thanh Uyển đầu, anh ta dứt khoát hồ lên. “Người tôi đã mang đến rồi, cô cũng nên xuất hiện thực hiện hứa hẹn đi.”
Dứt lời, ả lính đánh thuế đi ra từ trong bóng tối, tay ả còn xách theo Tổng Thanh Uyển.
Lúc này, Tổng Thanh Uyển hoàn toàn bị noi sợ hãi nhân chim, khi nhìn thấy Cận Tri Dực, mọi sự ngụy trang cảm xúc của cô ấy bong chóc và nát.
Nhưng cô ấy ngô ra sau lưng Cận Tri Dực phát hiện anh ta đi một mình đến cứu mình, hơn cả sự cảm động là niềm lo lắng dành cho anh ta.
Cô ấy không nhịn được mà mắng to: “Anh bị ngu à? Tại sao lại phải tới cứu tôi! Anh có biết là nguy hiểm làm không hả? Tôi chỉ là một y tá nho nhỏ, chết thì chết, nhưng anh là cậu hai Cận, nếu anh xảy ra bất trắc gì thì phải làm sao đây? Anh đã nghĩ đến những điều ấy chưa hay Nghe Tổng Thanh Uyển nói, Cận Tri Dực lắc đầu cười, giọng nói hết sức dịu dàng: “Việc này do tôi gây ra, là tôi làm cô chịu liên lụy, tôi không thể để một mình cô rơi vào nguy hiểm được!”
A linh đánh thuê nghe hai người bọn họ đối thoại, không nhịn được mà ngoáy tai, dù sao cũng là xuất thân từ linh đánh thuê, a biết càng trì hoàn thì càng nguy hiểm, thế là a hét lên: “Bớt nói nhảm, nhanh giao người đi Cận Tri Dực lập tức lột túi che đâu của ga tinh đánh thuê xuống để ga đi về phía bên kia, a lính đánh thuế cũng đầy Tăng Thanh Uyen ra một cách dứt khoát Tổng Thanh Uyên được tự do toàn thân run ray, lảo đảo nhào vào trong lòng Cận Tri Dực nức nở không thôi.
Đồng thời vẫn liên tục oán giận: “Sao anh ngốc thế? Tại sao lại cứu tôi? Không bằng cứ để tôi chết thì hơn rồi.”
Cận Tri Dực nghe vậy cũng không nói lời nào mà chỉ kiểm tra cẩn thận những vết thương trên người Tống Thanh Uyển, thấy trên mặt và cánh tay của cô ấy chẳng chịt những vết cắt thì vô cùng đau lòng, nhưng may sao đều không phải vết thương nghiêm trọng, rốt cuộc anh ta cũng cảm thấy yên tâm.
Ngay lúc anh ta định mang Tổng Thanh Uyển đi, a đàn bà kia lại lên tiếng.
“Cậu hai Can đúng là quyết đoạn, dám tới nơi này cơ đấy, không sợ chúng tôi làm gì hai người à?”
Cận Tri Dực cau mày, xoay người lại thì thấy a đang nhìn mình với nụ cười nửa miệng, gã đàn ông cũng đang cười đều Bang nhiên Can Trì Dực cảm thấy hết sức bất an, nhưng anh ta van có ra vẻ trấn tĩnh nói: “Tôi đã thả người theo yêu cầu của cô, cũng chuẩn bị xe cho các người, chẳng lẽ bây giờ có định nuốt lời ?”
Gã lính đánh thuê nghe vậy, tiến lại gần Cận Tri Dực, tay gã còn nghịch một con dao.
Cận Tri Dực vội kéo Tống Thanh Uyển ra phía sau, không thể đều cô ấy chịu thêm một chút nguy hiểm nào nữa.
Gã đàn ông từ từ ép sát Cận Tri Dực, rạch một nhất trên mặt anh ta, lưỡi dao rất sắc bén, máu chảy ra ngay lập tức, gã thấy máu thì trở nên điên cuồng, liếm máu trên mũi dao và nói: “Máu của cậu hai Cận ngọt thật, không biết nếu cơ thể nổ tung thành mảnh vụn có đẹp hơn không nhiều.
Động tác của gã làm Cận Tri Dực buồn nôn, nhưng anh ta vẫn bảo vệ Tổng Thanh Uyên chặt che “Anh có ý gì?” Cận Tri Dực nhìn gà với về cảnh giac “ỳ ở lời nói, chính là nó bùm một tiếng thành mảnh vun như pháo hoa ấy Gã nói xong còn nhảy múa, trên mặt hiện ra vẻ thỏa mãn, giống như được chứng kiến một cảnh tượng tuyệt đẹp vậy.
Cận Tri Dực nghe gã nói, chuông cảnh báo trong lòng reo lên: Gã nói thế lẽ nào là…
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!