Lọc Truyện

Bé Cưng Tinh Quái MaMi Của Tui Tự Tui Sẽ Giành Full

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 404 Bám dai như đỉa

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày cưới của hai gia tộc Lam Lâm.

Chạng vạng ngày hôm đó, Cận Tri Thận còn cố ý tan tầm sớm, nói với Giang Tiêu Tiêu đang xem tài liệu trong phòng làm việc: “Tiêu Tiêu, về thôi.”

Giang Tiêu Tiêu buông tài liệu, hoàn toàn quên béng việc hôm nay phải đi tham dự đám cưới, cô ngẩn ngơ hồi lâu mới hỏi anh: “Hôm nay là ngày gì à? Sao tan ca sớm thế?”

Cận Tri Thận nhìn vẻ mặt mờ mịt của cô, cảm thấy vô cùng đáng yêu, không nhịn được mà hôn chóc một cái, sau đó nói: “Hôm nay là ngày kết hôn của hai nhà Lam Lâm, em phải đi tham gia lễ cưới với anh.

Bấy giờ Giang Tiêu Tiêu mới sực nhớ ra, xấu hổ nói: “Em quên béng đi mất.

Cận Tri Thận mỉm cười: “Vậy thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc thôi, chúng ta về nhà thay quần áo.

Hai người bọn họ vừa về đến nhà, Cận Tri Thận nói ngay với người hầu bên cạnh: “Lấy bộ quần áo hôm nay Cố Niệm đưa đến lại đây, dẫn cô chủ lên thay quần áo

Ánh mắt Giang Tiêu Tiêu sáng lên, cô nhìn anh, dịu dàng nói: “Ngay cả việc này anh cũng chuẩn bị xong rồi à, vừa nãy trên đường về em còn nghĩ nên mặc gì đây?”

Người thân mật nhất là khi bạn cần gì đều sẽ chuẩn bị sẵn.

Giang Tiêu Tiêu cảm thấy người như Cận Tri Thận chính là người mà cô mong muốn nhất.

Giang Tiêu Tiêu theo người hầu đi lên thay quần áo, thuận tiện còn bảo người hầu trang điểm cho mình, hôm nay cô thật sự rất mệt, không muốn tự trang điểm chút nào.

Đến khi người hầu lấy giày cao gót đến cho cô đi, tạo hình mới xong xuôi.

Cô mặc một chiếc váy màu xanh lam nhạt chấm đất, kết hợp với đôi giày cao gót nạm pha lê, vừa vặn làm nổi bật dáng người yếu điệu của cô.

Cận Tri Thận nhìn Giang Tiêu Tiêu đi xuống dưới, không dần được sự rung động của trái tìm. Đợi khi cô đi đến bên cạnh mình, anh mới nói khẽ bên tại cô: “Tiêu Tiêu, em thật xinh đẹp.

Giang Tiêu Tiêu thẹn thùng vì câu nói của anh, trách cứ: “Đi nhanh thôi, cẩn thận lỡ giờ.

Hai người bọn họ nắm tay nhau đi ra xe, Cận Tri Thận mở cửa cho cô rồi mới vòng qua đầu xe, lên xe từ phía bên kia.

Đến nơi tổ chức đám cưới, khung cảnh long trọng mà không dung tục, vừa phố rõ tài lực hùng hậu của hai nhà, lại vừa thể hiện thẩm mỹ xuất sắc của bọn họ, làm cho người ta nhìn mà cảm thấy vô cùng thoải mái.

Giang Tiêu Tiêu nhìn cổng vòm hoa hồng phần trước mắt, khẽ nói: “Khung cảnh hôn lễ được trang trí cũng đẹp đấy chứ, nhìn rất thích mắt.”

Cận Tri Thận lập tức ghé vào tai cô, nói: “Em yên tâm, sau này đám cưới của chúng ta nhất định sẽ long trọng và xa hoa hơn thế này nhiều.”

Vẻ nghiêm túc của anh lại làm Giang Tiêu Tiêu cảm thấy ấm lòng, từ trước đến nay anh nói được là làm được, nếu anh đã nói thế thì cô tin anh chắc chắn sẽ làm được.

Nhưng Giang Tiêu Tiêu lại lắc đầu: “So với hôn lễ, em quan tâm anh hơn.”

Cô không quan tâm tiệc cưới sẽ tổ chức hoành tráng cỡ nào, chỉ cần trong mắt người đàn ông này chỉ có cô, sẵn lòng dâng điều tốt đẹp nhất cho cô, vậy là đủ rồi.

Cận Tri Thận không kìm được mà nắm chặt tay cô: “Cô nhóc ngốc.

Rồi hai người bọn họ dắt tay nhau đi vào trong đám cưới. Bọn họ vừa xuất hiện, ba mẹ của cô dâu lập tức đi ra tiếp đón: “Chủ tịch Cận, cô Cận, hai người có thể đến tham dự đúng là vinh hạnh cho con bé nhà tôi.”

Cận Tri Thận gật đầu, sau đó đưa quà tặng trên tay cho họ, nói: “Chúc mừng Chủ tịch Lâm và bà Lâm, một ít lòng thành, mong hai người nhận lấy.”

Vợ chồng nhà họ Lâm nhận lấy ngay, rồi lại rối rít cảm ơn.

Mọi người vừa nghe nhắc đến Chủ tịch Cận và cô Cận là biết ngay vợ chồng Cận Tri Thận tới, rốt cuộc Cận Tri Dực không có bạn gái, dù anh ta có đến cũng sẽ không gọi như thế.

Lúc này, những người ngưỡng mộ Cận Tri Thận, muốn hợp tác với anh đều tiến lên trò chuyện, nhìn thấy Giang Tiêu Tiêu cũng cung kích gọi cô một tiếng “cô Cận”.

Đến khi bọn họ ứng phó xong những người đó cũng đã qua mười mấy phút, bây giờ Giang Tiêu Tiêu mới thật sự hiểu được ngày thường Cận Tri Thận phải tham gia những cuộc xã giao mệt mỏi biết chừng nào.

Bởi vì trong mắt cô, ghi nhớ những người này cũng phải việc dễ dàng, rồi còn phải chào hỏi từng người, thật sự quá phiền toái.

Giang Tiêu Tiêu lặng lẽ ghé vào tại Cận Tri Thận, nói: “Sao mà anh nhớ hết những người này được thế?”

Cận Tri Thận nhíu mày, cũng nói nhỏ vào tại cô: “Bởi vì anh thông minh”

Tuy anh nói thật nhưng Giang Tiêu Tiêu cảm thấy dạo này anh càng ngày càng không biết xấu hổ, rõ ràng trước kia anh rất lạnh lùng, xa cách, chẳng hiểu sao bây giờ lại dần trở nên lưu manh.

Cận Tri Thận thấy Giang Tiêu Tiêu bĩu môi, vẻ mặt không chịu phục, tâm trạng rất vui vẻ, khỏe miệng khẽ cong lên thành một nụ cười nhẹ.

Những người bên cạnh vừa lúc nhìn thấy nụ cười này, thế là thốt lên đầy kinh ngạc: “Trời đất, tôi có nhìn lầm không đây, chủ tịch Cận cười kìa.”

Người bên cạnh cũng ngạc nhiên hô lên, bọn họ lại càng thêm tò mò về Giang Tiêu Tiêu, rốt cuộc là ai mới có thể làm cho một người lạnh lùng như Cận Tri Thận nở một nụ cười hiếm có như thế này.

Giang Tiêu Tiêu nhìn dáng vẻ của bọn họ, không khỏi cảm thấy buồn cười, bởi vì cô thường được thấy bộ dạng bất cần, không biết xấu hổ của Cận Tri Thận, cho nên nghe bọn họ nói thế cảm giác như mình mới là người khác biệt.

Cách đó không đó, Lam Quân Hạo và ba mẹ của anh ta cũng chú ý đến tình hình bên này, nhìn Cận Tri Thận và Giang Tiêu Tiêu cướp đi vinh dự vốn nên thuộc về anh ta, cho nên khá là bất mãn.

Ông Lam nói với giọng khinh khỉnh: “Không ngờ Chủ tịch Cận lại đến đây cùng với nó đấy.”

Lam Quân Hạo không nghe ba mình nói gì, bởi vì ánh mắt của anh ta sớm đã dính chặt lên người Giang Tiêu Tiêu.

Vốn dĩ anh ta cảm thấy Giang Tiêu Tiêu rất xinh đẹp, hôm nay nhìn thấy cô lại đẹp không sao tả xiết, vừa nghĩ lại những chuyện trước kia với cô, anh ta lại cảm thấy phần hận.

Thật là đáng tiếc, đến cuối cùng cũng không giải quyết cô, trái lại để cho Cận Tri Thận được lợi.

Anh ta nghĩ như thế, rồi lại nhìn Lâm Hân Dao đang trò chuyện với ông Lâm ở bên cạnh, nhất thời cảm thấy bực bội, tuy cô ấy đẹp nhưng so với Giang Tiêu Tiêu thì vẫn kém xa.

Cận Tri Thận thấy Lam Quân Hạo vẫn luôn nhìn chằm chằm về phía này, tỏ ra bất mãn, không ngờ tên cầm thú này đến giờ vẫn còn theo dõi Tiêu Tiêu.

Anh dứt khoát ôm eo Giang Tiêu Tiêu, dẫn cô đi ra chỗ khác.

Giang Tiêu Tiêu không hiểu ra sao, hỏi: “Tri

Thận, anh dẫn em đi đâu thế?”

Cận Tri Thận nói, giọng điệu cất giấu nét ghen tuông: “Có người nhìn em chăm chăm, bám dai như đỉa, làm người ta chỉ muốn đánh cho một trận”

Giang Tiêu Tiêu thấy điệu bộ ghen tỵ của anh thì không nhịn được mà cười nói: “Không khí hôm nay sao lại có mùi chua thế nhỉ”

Hành động của Cận Tri Thận hiển nhiên làm Lam Quần Hạo tỉnh táo lại, anh ta cất giấu cảm xúc, thay bằng dáng vẻ nghiêm túc.

Lúc này, MC tuyên bố lễ thành hôn bắt đầu.

“Hôm nay là ngày vui trọng đại, nhà họ Lam và nhà họ Lâm có mặt tại đây trong ngày hôm nay để gắn kết với nhau, chúng ta hãy cùng chúc mừng gia đình hai bên”

Vừa dứt lời, trong hội trường, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT