Chương 407 Thật ra công ty thuộc về Giang Tiêu Tiêu
Nhà họ Lam đổ lỗi của toàn bộ tổn thất lên đầu Giang Tình Tình, nói rằng do cô ta nên nhà họ Lâm mới làm như thế.
Lam Quân Hạo, Lam Bách Xuyên và Tần Sương bàn bạc với nhau nên làm thế nào để đối phó với hành động của nhà họ Lâm.
Hiện nay, toàn bộ hợp tác giữa nhà họ Lâm và nhà họ Lam đều chấm dứt, hơn nữa bọn họ còn rút lại vốn, tức khắc làm cho công ty của nhà họ Lam thiệt hại một khoản tiền kếch xù, một vài dự án đang tiến hành cũng buộc phải tạm dừng.
“Ba có một cách” Lam Bách Xuyên bỗng nảy ra một kế, nhưng ông ta lại nhìn Lam Quần Hạo với vẻ khó xử: “Có lẽ con sẽ phải chịu thiệt một chút, nhưng vì gia tộc chúng ta, con có bằng lòng không?”
“Ba nói nghe thử đi.” Lam Quần Hạo tỏ ra hứng thú.
Anh ta nói như thế, trái lại giống như đang chủ đề nào đó, nghe thử xem rồi muốn xong hết vậy.
So chiều với một tay già đời trong nghề như Lam Bách Xuyên, anh ta vẫn cần thận trọng từng bước.
Lam Bách Xuyên thấy Lam Quân Hạo cũng có hứng thú nghe tiếp, bèn hắng giọng, từ tốn nói: “Nếu Giang Tình Tình đã muốn gả vào nhà họ Lam chúng ta, vậy thì cũng nên góp công góp sức cho sự hưng thịnh của gia tộc nhà họ Lam này”
Tần Sương bỗng đằng hằng một tiếng hàng nhắc nhở Lam Bách Xuyên. Ông ta hiểu ý định của bà ta ngay lập tức, thấp giọng nói: “Em nghĩ đi đâu đấy.”
Rồi ông ta nói tiếp: “Có thể để cho Giang Chấn trao quyền sở hữu cho con, để con nhập hai công ty làm một, công ty của nhà họ Giang vừa có thể giúp công ty nhà chúng ta vận hành bình thường, vừa có thể khống chế người nhà họ Giang”
Quả nhiên là cáo già chốn thương trường.
Lam Quân Hạo gật đầu, tỏ thái độ đồng ý với đề nghị của Lam Bách Xuyên, ngay sau đó ông ta vẫy tay với người phía sau, nói: “Bây giờ gọi điện cho luật sư Giả, bảo anh ta đưa hợp đồng hợp nhất công ty cho Giang Chấn, phải biểu lộ lập trường của mình, không thể thua”
Người hầu đứng đằng sau nhận được chỉ thị lập tức gọi điện cho luật sư Giả để anh ta hoàn thành mệnh lệnh của cậu chủ.
Nhà họ Giang.
Giang Tình Tình và Giang Chấn ngồi trong phòng khách, một con chó con màu trắng nằm. trong lòng Giang Tình Tình được cô ta vuốt ve, thỉnh thoảng còn liếm láp.
“Kính cong”
Bỗng nhiên, tiếng chuông cửa vang lên, Giang Tình Tình nhìn Giang Chấn, ý hỏi là ai gõ cửa.
Đúng là thần giao cách cảm, Giang Chẩn lập tức hiểu được ánh mắt ra hiệu của Giang Tình Tình, nhưng ông ta cũng không có thiên lý nhãn, không biết rốt cuộc người ngoài cửa là ai, chỉ có thể lắc đầu tỏ vẻ: Ba không mời ai đến nhà.
“Ông chủ có đây”
Người hầu mời một người đàn ông mặc âu phục, đi giày da vào phòng khách, hai ba con nhà họ Giang đồng thời ngẩng đầu lên. Người đàn ông nọ tự giới thiệu trước: “Tôi là luật sư tư nhân của nhà họ Lam, ông Giang có thể gọi tôi là Tiểu Giả. Lần này tôi đến đây theo lời dặn của anh Lam”
Giang Tình Tình nghe thấy tên của Lam Quần Hạo là trái tim đập nhanh như nai con nhảy loạn, thậm chí còn ảo tưởng có phải đối phương bảo luật sư đến bàn chuyện cưới xin.
“Anh Lam nói, nếu muốn gả vào nhà họ Lam thì phải cống hiến chút gì đó cho nhà họ Lam” Luật sư Giả lấy một xấp giấy A4 từ trong thi công văn bằng da ra, định đọc nội dung hợp đồng cho hai người họ nghe.
Giang Chẩn cứ có cảm giác người gọi là luật sư Giả này cùng với Lam Quân Hạo đều không có ý tốt, giờ nghe được hai chữ “cống hiến”, ông ta mẫn cảm hơn, hỏi: “Cống hiển gì?”
Giang Tình Tình chỉ toàn tâm toàn ý nghĩ về Lam Quần Hạo, hoàn toàn không quan tâm rất cuộc anh ta đòi hỏi thể nào, cô ta chỉ xua tay, không chút nào để ý mà nói: “Không phải là đầu tư thôi à? Chút tiền ấy nhà họ Giang chúng tôi vẫn chi ra được, dù sao tình yêu của tôi chỉ có một lần.”
“Ha ha.”
Luật sư cười khẽ, anh ta xếp gọn hợp đồng lại lần nữa đặt lên bàn trà, chậm rãi đẩy nó đến trước mặt hai người họ: “Đáng tiếc cô Giang chỉ đoán đúng một ý nhỏ thôi, muốn trở thành cô chủ nhà họ Lam thì không chỉ cần có thể…
Giang Chấn cầm hợp đồng lên, mở trang đầu tiên ra, tựa đề bôi đen hấp dẫn sự chú ý của ông ta: Hợp đồng sáp nhập công ty.
“Bộp”, ngay lập tức hợp đồng bị Giang Chấn ném lên bàn, ông ta đứng bật dậy, trừng mắt nhìn luật sư Giả, trong mắt tràn đầy vẻ trào phúng: “Anh cảm thấy tôi sẽ ký một bản hợp đồng nhục nhã thế này ư?”
“Như thế sao có thể gọi là nhục nhã được?”
Luật sư Giả chưa kịp lên tiếng thì Giang Tình Tình đã đứng dậy, một tay xoa nhẹ lên lưng Giang Chẩn, giọng điệu cầu khẩn: “Mãi mà con mới tìm được hạnh phúc, đợi khi nào con trở thành cô chủ nhà họ Lam thì một công ty có là gì đâu, con có thể cho ba mười cái luôn!”
Giang Tình Tình liên tục trấn an Giang Chấn, còn ông Giang nhắm mắt lại nằm trên ghế số pha, tránh cho mình đột ngột té xỉu.
Luật sư Giả hoàn thành nhiệm vụ nên cũng không cần ở lại đây nữa, anh ta lập tức chào hai người họ rồi ra về.
Bản hợp đồng kia vẫn còn đặt trên bàn trà, với Giang Tình Tình nó giống như một củ khoai lang nóng phỏng tay, muốn ăn tiếp nhưng ăn vào sẽ bị bỏng.
“Ba à, sao ba lại không đồng ý?” Sau khi trấn an được cảm xúc của Giang Chấn, Giang Tình Tình bỗng hỏi: “Có phải ba cảm thấy hạnh phúc của con còn không quan trọng bằng một công ty cỏn con?”
Giang Chấn lắc đầu, trên mặt hiện rõ vẻ bất đắc dĩ, nhưng lại không thể làm gì Giang Tình Tình, nói thế nào cũng là con của mình.
“Con đấy, sao con lại thích người nhà họ Lam vậy.”
Giang Chẩn tức giận mà vỗ hai chân, nói với giọng tiếc hận: “Ba không yêu cầu con phải môn đăng hộ đối, nhưng dầu gì cũng phải tìm người nào yêu con ấy, đừng sa vào nhà quyền thế rồi lạc mất chính mình!”
“Ba..” Giang Tình Tình nắm khăn trải bàn, trong lòng ngổn ngang cảm xúc: “Con chỉ muốn đánh cược một lần nữa vì hạnh phúc của mình thôi mà”
Giang Chấn nuôi dưỡng Giang Tình Tình bao nhiêu năm nay, đương nhiên hiểu được ý nghĩ của cô ta, ông ta cũng không ngăn cản con mình theo đuổi hạnh phúc, chẳng qua là…
“Nếu muốn hợp nhất hai công ty, xác suất rất nhỏ” Giang Chẩn nghĩ ngợi, không thèm giới hợp đồng ra xem mà ném nó lên bàn luôn Mấy năm nay Giang Tình Tình cũng tiếp xúc những việc này, cho nên cô ta cũng hiểu biết chút ít về những việc như chuyển nhượng, sáp nhập công ty, biết rằng xác xuất không hề nhỏ.
“Tại sao ạ?” Giang Tình Tình hỏi ngược lại gần như theo bản năng.
“Vấn đề này liên quan đến một việc lớn..” Giang Chấn thở dài, vốn dĩ ông ta định cất giấu bí mật này vĩnh viễn, nhưng bây giờ ông ta buộc phải nói cho Giang Tình Tình biết.
Giang Chấn bỗng trở nên nghiêm túc làm cho Giang Tình Tình nhận ra tầm quan trọng của bí mật này, nên cũng không dám lơ là, dứt khoát ngồi nghiêm chỉnh nghe ông Giang nói.
“Công ty này vốn thuộc về ông nội của Giang Tiêu Tiêu, năm ông nó qua đời, ông lén chuyển cổ phần công ty cho nó, thế nên hiện giờ công ty thật ra thuộc về Giang Tiêu Tiêu, người nào kết hôn với nó mới có thể thừa kế cổ phần…”
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!