Hôm nay, Giang Tiêu Tiêu làm xong công việc của mình rồi lại đi đến cửa văn phòng của Cận Tri Thận.
Cận Tri Dực vừa khéo đi ra ngoài, nhìn dáng vẻ lo lắng của cô bèn nói: “Chị dâu, nếu chị quan tâm anh em thì vào hỏi một câu.”
Giang Tiêu Tiêu lắc đầu. “Thôi, không bằng chú vào xem, nghĩ cách giúp anh ấy, cũng coi như san sẻ giúp anh chủ.”
Cô không hiểu việc kinh doanh, nhất định không bằng Cận Tri Dực, thay vì đi vào làm buồn phiền hơn, chi bằng để đối phương đi.
Cận Tri Dực nhìn cô, cuối cùng vẫn đi vào văn phòng.
Cận Tri Thận ngẩng lên thấy là anh ta vào, lại cúi đầu tiếp tục xem tài liệu trong tay. “Anh liên hệ với bên cung ứng nguyên vật liệu nước ngoài chưa?” Cận Tri Dực hỏi.
Cận Tri Thận gật đầu: “Liên hệ rồi, đối phương đồng ý cung ứng. Có điều đất hơn bên Phương Đình Lâm mười phần trăm, đơn hàng này lỗ không ít. “Chuyện bất khả kháng rồi, anh cũng đừng để trong lòng.” Cận Tri Dực an ủi.
Từ phương diện nào đó mà nói, chuyện này do nguyên nhân chủ quan là Cận Tri Thận tạo thành, Cận Tri Dực sợ anh khó chịu.
Cận Tri Thận dứt khoát tránh né vấn đề này, anh không hề coi chuyện này ra gì, bình tĩnh nói: “Phương Đình Lâm và Quý Trần hợp tác. Giá cả thấp hơn chúng ta đưa ra khoảng hai mươi phần trăm, hơn nữa anh thấy dạo gần đây Quý Trần đang liên hệ với các xí nghiệp trong nước, có vẻ như anh ta có ý định chen chân vào ngành này.
Cận Tri Dực cũng có nghe nhắc đến chuyện này, chẳng qua anh ta nghe được là Quý Trần nẵng mất, song không nghĩ tới mọi chuyện đã phát triển đếnnước này. “Vậy kế tiếp anh định làm thế nào?”
Những chuyện như thế này Cận Tri Dực đều sẽ hỏi ý kiến anh trai nhà mình.
Bởi vì thủ đoạn của Cận Tri Thận cao siêu hơn anh ta nhiều.
Cận Tri Thận cười lạnh: “Anh ta dám đến thì anh cũng dám khiến anh ta phải cút về.”
Giọng điệu lạnh lẽo của anh giống như toát ra từ xương tủy.
Dù là Cận Tri Dực đã nhìn quen dáng vẻ lạnh lùng của anh cũng không khỏi rùng mình.
Đúng lúc này, Cổ Niệm gõ cửa đi vào.
Được sự đồng ý của Cận Tri Thận, anh ấy mới đưa tài liệu cho anh. “Tôi đã điều tra ra được, công ty truyền thông tung tin đầu tiên có quan hệ mật thiết với Stephen. Hai công ty hợp tác từ rất lâu, lần này cũng là do hai bên bắt tay tiết lộ tin tức.”
Xâu chuỗi tất cả mọi việc lại với nhau, đầu mâu nhằm thẳng vào Quý Trần.
Quý Trần vẫn luôn khiến chiến giới hạn cuối cùng của Cận Tri Thận, vốn dĩ anh định để một thời gian nữa mới xử lý đối phương.
Nhưng hiện giờ gã có ý đồ duỗi tay về phía người bên cạnh anh, làm anh không thể tha thứ cho gã.
Cận Tri Thận cho rằng, trải qua chuyện lần trước Tập đoàn Stephen đã tổn thất nghiêm trọng, Quý Trận cũng sẽ bớt phóng túng hơn.
Thế nhưng gã không chỉ ngóc đầu lại, mà còn quá đáng hơn. Cận Tri Thận cảm thấy lần này anh không cần tha cho gã nữa. “Cố Niệm, cậu đi tra xét xem Quý Trần đã liên hệ với những chủ xí nghiệp nào, tổng hợp lại danh sách cho tôi.”Cố Niệm gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Tuy Cận Tri Dực đoán được ý định của anh nhưng vẫn không chắc chắn lắm: “Anh, anh định làm gì?”
Cận Tri Thận cười gần, nói: “Chẳng phải Quý Trần thích nằng tay trên à? Vậy anh đây cũng nắng cho anh ta xem, dù sao những việc thất đức mà anh ta đã làm, anh sẽ trả lại từng việc một.”
Nghe anh nói xong, Cận Tri Dực cảm thấy Quý Trần quá thảm.
Gã chỉ là nẵng mất một bên cung ứng của Cận Tri Thận, Cận Tri Thận lợi hại hơn, trực tiếp chặn đứng tất cả con đường của gã, phải nói là chiêu này quá độc ác.
Bỗng nhiên, Cận Tri Dực nghĩ đến cái gì, bèn hỏi ngay: “Vậy chuyện nguyên vật liệu lần này chúng ta ngậm bồ hòn à?”
Nếu Cận Tri Thận đã nói là trả thủ hết mọi việc, vậy thì về chuyện này, chắc chắn anh cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Quý Trần và Phương Đình Lâm.Cận Tri Thận khẽ cong khỏe môi, nở một nụ cười lạnh lùng: “Lần này trong lòng Phương Đình Lâm có oán giận, nguyên vật liệu cung cấp cũng có chút vấn đề, anh sẽ sai người phóng đại vấn đề này.”
Từ trước đến nay Cận Tri Dực đều biết sự nham hiểm của anh, nhưng bây giờ cảm nhận một cách rõ ràng lại khiến anh ta rùng mình.
Chưa đầy hai ngày, bên phía Quý Trần xảy ra vấn đề ở nguyên vật liệu.
Truyền thông nối nhau đưa tin, một lần nữa danh tiếng của Stephen lại tụt dốc thảm hại.
Quý Trần ngồi trong văn phòng nhìn bản hợp đồng gã ký với Phương Đình Lâm lúc trước, ánh mắt lạnh lùng như có thể giết chết người, gã lạnh giọng chất vấn trợ lý: “Cậu nói người này rất đáng tin cơ mà? Tại sao lại xảy ra chuyện như thế này?”
Trợ lý có ý tốt lại thành ra hỏng việc, lúc này cũng sợ hãi không dám nói câu nào.Phương Đình Lâm biết lần này gây ra họa lớn, dứt khoát ôm tiền chạy trốn.
Hàng hóa còn lại cũng chưa giao đến tay, thế là Quý Trần không đạt được mục đích của mình..
Trái lại, Cận Tri Thân có chuẩn bị từ trước, bên kia vừa xảy ra chuyện thì anh lập tức đẩy phó chủ tịch của Phương thị ra đảm đương, tiếp tục tìm kiếm sự hợp tác.
Phó chủ tịch nhận được ơn huệ từ Cận Tri Thận, dĩ nhiên một lòng một dạ hợp tác với Cận thị.
Giải quyết xong chuyện này, Cận Tri Thận cầm danh sách các xí nghiệp, gạch bỏ từng cái tên.
Chỉ giữ lại vài xí nghiệp uy tín, chất lượng tốt và liên hệ với từng nơi.
Mấy xí nghiệp Cận Trí Thận nhìn trúng tất nhiên cũng là những cơ sở Quý Trần vừa ý.
Tuy rằng Stephen khá nổi danh trênquốc tế, nhưng ở trong nước vẫn không sánh bằng Cận thị,
Huống chi mỗi người giỏi một lĩnh vực riêng, bởi vì Stephen kinh doanh quá rộng nên các chủ xí nghiệp sợ đông sợ tây.
Nhưng Cận Tri Thận thì khác. Thứ nhất, năng lực của Cận thị ở phương diện này đã đạt đến mức thành thục; thứ hai, mới đây Cận thị nhập khẩu một lô nguyên vật liệu, nhất định phải mở rộng quy mô, bây giờ hợp tác là cơ hội tốt nhất.
Vốn dĩ những người đó chưa đàm phán xong với Quý Trần, bây giờ Cận Tri Thận thành tâm thành ý đưa ra lời mời hợp tác, thế là chẳng mấy chốc đã xong xuôi mọi việc. “Các chủ xí nghiệp chúng ta liên hệ khi đó thì sao? Những xí nghiệp chưa cho câu trả lời đi đâu cả rồi?”
Quý Trần nổi trận lôi đình, ánh mắt phẫn nộ như thể muốn giết người.
Trợ lý nhìn gã, nói một cách sợ sệt: “Cóvài xí nghiệp khi đó bị anh nghiêm giọng từ chối, còn lại vài người nghe nói anh không hợp tác với Phương Đình Lâm, lo lắng anh không đưa ra được nguyên vật liệu dẫn đến vi phạm hợp đồng nên không dám nhận.
Đó đều là xí nghiệp nhỏ, đương nhiên không dám tùy tiện mạo hiểm.
Thà từ chối hợp tác với Stephen ngay từ đầu còn hơn để đến cuối cùng lại phá sån.
Chuyện này ngày một nghiêm trọng hơn, không bao lâu sau Quý Trần mất đi toàn bộ chỗ dựa.
Đồng thời, Cận Tri Thận cũng đánh tiếng, nếu ai dám hợp tác với Tập đoàn Stephen thì sẽ bị anh chặn đường kinh doanh.
Thế là không một ai dám làm trái để rồi xúi quẩy.
Không tìm được nguyên vật liệu và xí nghiệp sản xuất thích hợp, cuối cùng chuyện này cũng chỉ có thể bỏ xó.
Lần này Quý Trần thất bại thảm hại, hoàn toàn không phải đối thủ của Cân. Tri Thận.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!