Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Có em trai thì mẹ sẽ không bắt Đan Đan phải học múa, tập đàn mỗi ngày, đến đồ ăn vặt và kem cũng chỉ cho con ăn hai miếng!”, đôi mắt cô bé sáng long lanh, ý đồ xấu nhiều ô cùng.

Cô bé ôm cánh tay Sở Phàm, hoa tay múa chân làm nũng:

“Em trai, con muốn em trai, hai người mau sinh em trai cho con đi!”

Gương mặt Sở Phàm đầy sọc đen, anh cạn lời.

Vân Mộc Thanh đỏ mặt, vừa ngại ngùng vừa buồn cười, đám con nít này thật tình, ngày nào cũng cứ thảo luận chuyện gì đâu không!

“Đan Đan, em trai, chuyện em trai để sau này rồi nói...”

Vân Mộc Thanh kiên nhẫn giải thích với gương mặt đỏ bừng: “Nhưng hôm nay con phải nghe lời mẹ, bố mệt rồi, con để cho bố nghỉ ngơi trong phòng khách đi, được không?”

“Không được!", Đan Đan bĩu môi, cô bé hờn dỗi: “Con muốn ngủ chung với bố mẹ, con muốn bố ôm Đan Đan và mẹ cùng ngủ, bạn bè trong nhà trẻ của con đều ngủ như vậy đó”.

Vân Mộc Thanh hoàn toàn sụp đổ, sao mà đám con nít này có gì cũng mang ra nói thế.

Cô cố ý đanh mặt lại, tỏ vẻ uy nghiêm của người làm mẹ, trực tiếp sử dụng tuyệt chiêu: “Vân Đan, con đừng có được voi đòi tiên”.

“Nếu như con còn làm loạn nữa thì trừ tiền ăn vặt một tháng của con, sau này con đừng hòng ăn kem nữa”.

Đan Đan gục đầu xuống ngay lập tức, cô bé ủ rũ vô cùng, không dám nói tiếng nào nữa.

Chỉ có điều vẫn mím môi, im lặng chẳng nói tiếng nào, nước mắt rơi lã chã, khiến cho người khác đau lòng muốn chết...

Vân Mộc Thanh đã biết chiêu trò quỷ quái của cô bé này. từ lâu nên còn có thể vững lòng được, nhưng làm sao Sở Phàm chịu nổi, con gái mình vừa khóc, lòng anh sắp sửa tan nát đến nơi.

“Đan Đan ngoan, bố hứa với con, chúng ta cùng nhau ngủ, đêm nay nhà mình sẽ ngủ chung, có được không”, anh vội vàng ôm Đan Đan rồi cất tiếng dỗ dành.

Lúc Vân Mộc Thanh ngạc nhiên trừng to mắt, Sở Phàm vội vàng nháy mắt ra hiệu với cô, anh nói khe khẽ: “Cứ giả vờ đồng ý trước đã”.

“Hu hu, thế, thế còn kem...”

“Mua, muốn ăn bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, đừng nghe lời mẹ con, mẹ con là người xấu!”

Yeahl “Bố tốt nhất trên đời, Đan Đan yêu bố, mua~”

Cô bé lập tức nở nụ cười rạng rỡ ngay, cũng không khóc nữa, cũng không quậy nữa, ôm gương mặt của Sở Phàm với bàn tay nhỏ nhắn rồi hôn anh một cái, thậm chí lúc lên lầu, cô bé còn không quên nhìn mẹ với ánh mắt kiêu ngạo và đắc ý:

Dường như đang khoe khoang... Con thẳng rồi!

Vân Mộc Thanh phiền muộn hẳn, cô oán hận nhìn đôi bố con vui vẻ rời đi ấy, tự lẩm bẩm với mình: “Rốt cuộc ai mới là ruột rà của ai, sao mà mình cảm thấy mình là mẹ kế độc ác. thế này?”

Trong phòng ngủ ở trên lầu.

Đúng như những gì Đan Đan muốn, Sở Phàm ngủ ở bên trái, Vân Mộc Thanh nằm bên phải, ở giữa là bóng đèn Đan Đan.

Rõ ràng cô bé vui vẻ vô cùng, cứ líu ra líu ríu mãi không ngừng, khiến cho hai người Sở Phàm và Vân Mộc Thanh vừa lúng túng lại vừa hơi mờ ám.

Danh sách truyện HOT