Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Kỵ binh Bắc Lang là đội kỵ binh do một trong ba Quân thần của Đông Hoa – ‘Quân thần định quốc’ Tần Thiên Hạo xây dựng nên, là đội quân bất khả chiến bại, càn quét toàn bộ chiến trường!

Đội kỵ binh này tung hoành chiến trường, mỗi một lần ra trận, chỉ cần một đao là có thể moi gan móc ruột kẻ thù, một đòn chí mạng.

Để đối phó với kỵ binh của Tây Hạ, đội kỵ binh Bắc Lang này được coi là một thứ vũ khí sắc bén, đánh đâu thắng đó.

Trần Phong Hoàng nói: “Báo cáo Long thủ, hơn hai mươi nghìn kỵ binh Bắc Lang đóng quân cách đại doanh trại chúng ta năm mươi cây số, đợi nhận mệnh lệnh bất cứ lúc nào”.

Sở Phàm gật đầu, nói: “Được, truyền lệnh của tôi, tất cả quân đoàn đều chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với kẻ địch, ngày mai tấn công thủ đô Tây Hạ, mở ra trận chiến cuối cùng!”

“Vâng!”

Tất cả các tướng quân đồng thanh đáp, trong lòng hưng phấn lạ thường.

Đặc biệt là La Cường, đối với cậu ta, trận quyết chiến này được kề vai sát cánh, chiến đấu cùng với Quân thần Long Hồn và kỵ binh Bắc Lang.

Đây là cơ hội đáng quý biết nhường nào với một quân nhân!

“Tất cả mọi người lấy lại tinh thần cho tôi, ngày mai phải đánh một trận ra trò, dùng hết sự dũng cảm và máu lửa của quân đội chiến khu Giang Lăng để chiến đấu với kẻ thù!”

Advertisement

Trở về đại doanh trại của mình, La Cường mới hét lớn: “Trận chiến này, tôi chỉ có một yêu cầu, đó là thắng!”

“Nhất định phải thắng!”

“Quyết thắng!”

Trong doanh trại, mọi người đồng thanh hét lên, khí thế hừng hực, âm thanh vang rền như tiếng sấm!

Mỗi một người đều hiểu rõ, trận quyết chiến này sắp bắt đầu rồi!

………

Tại thủ đô Tây Hạ, hàng trăm nghìn người đã tập trung tại một căn cứ quân sự bí mật, và còn có rất nhiều người từ khắp nơi đang đổ về.

Lúc này, bên trong căn cứ treo những đóa hoa màu trắng, khung cảnh một buổi tang lễ, tất cả mọi người đều mặc áo đen, cài hoa trắng, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ và tức giận.

Advertisement

Hôm nay là tang lễ của Hô Diên Thiên, đệ tử của Khương Mạn Quan và cũng là ngày Khương Mạn Quan lên đường ra chiến trường.

Sở dĩ chọn ngày này là để đoàn kết lòng người, đồng lòng báo thù, khơi dậy lửa giận trong lòng mọi người!

Khương Mạn Quan mặc bộ quân phục, tràn đầy khí thế, chậm rãi bước lên bục cao.

“Bái kiến Chiến thần!”

Dưới khán đài, một âm thanh vang dội như sóng thần, hàng trăm nghìn người đồng loạt quỳ xuống, hét lên.

Khí thế bức người.

Ngay cả Quốc quân của Tây Hạ Hạ Hầu Quốc cũng không kìm được xúc động, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả.

Đây là sức mạnh của Khương Mạn Quan, loại khí thế áp đảo và tầm ảnh hưởng được tích lũy hơn trăm năm này vượt xa sức tưởng tượng của người khác.

Cho dù là quân vương của một quốc gia cũng không thể nào đạt được.

Khương Mạn Quan nhẹ nhàng vung tay lên, mọi người lần lượt đứng lên, ở hiện trường có hàng trăm người nhưng tuyệt nhiên không có một tiếng động, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi qua lớp quần áo.

“Lão phu đã lui về ở ẩn bốn mươi năm, bốn mươi năm rồi, không ngờ lại được gặp lại các vị, hơn nữa còn gặp lại trong tình cảnh như vậy”.

“Lão phu cảm ơn các vị đã tới đây để đưa tiễn đệ tử yêu quý của tôi về nơi yên nghỉ cuối cùng, cám ơn các vị rất nhiều”.

Khương Mạn Quan cúi đầu thật sâu, lập tức kích động cơn giận dữ của đám đông, hai mắt trở nên đỏ rực.

“Mấy chục năm rồi, lão phu đã lui về ở ẩn, vốn định không màng thế sự, không tranh đấu với thiên hạ, sống yên ổn qua ngày. Nhưng đám người hèn mọn của Đông Hoa, ức hiếp người quá đáng, xâm phạm lãnh thổ của tôi, giết người dân của tôi, làm nhục đệ tử yêu quý của tôi, khiến nó thân xác không toàn vẹn”.

“Lão phu tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng vẫn là người rất nhiệt huyết, dù cho thịt nát xương tan cũng phải liều cái mạng già này, đời này của Khương Mạn Quan tôi sợ rất nhiều thứ, nhưng tuyệt nhiên không sợ chết!”

Khương Lão Quan vừa dứt lời, thanh kiếm trong tay chĩa thẳng lên trời.

“Ai nguyện cùng tôi, lao vào chỗ chết?”

“Nguyện cùng Chiến thần xông pha khói lửa, không hề hối tiếc!”

“Xông pha khói lửa, không hề hối tiếc!”

Hàng trăm nghìn người ở dưới khán đài cùng nhau hò hét, sát khí ngút trời.

Khương Mạn Quan vung mạnh tay, như mây bay trong gió:

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT