Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sở Phàm đưa mắt quét ngang một vòng trong hội trường rồi nhìn về phía Tiết Lang, lạnh giọng nói: “Tôi vẫn phải nhắc lại câu nói kia. Hãy đối xử thật tốt với chị của tôi. Nếu anh dám khiến chị ấy phải chịu ấm ức, tôi sẽ tìm cả nhà họ Tiết các người tính sổ”.

“Tôi, tôi…”

Tiết Lang sợ đến choáng váng, toàn thân run rẩy, ngay cả hàm răng cũng run cầm cập, tay chân lạnh toát không biết phải nói cái gì.

Mặc dù hắn ta tự nhận mình là thiếu niên thiên tài kiệt xuất nhưng nói cho cùng cũng chỉ là một tấm chiếu mới chưa trải sự đời. Làm sao hắn ta có thể sánh được với khí thế hùng hồn được tôi luyện sau bao lần chinh chiến nơi sa trường của Sở Phàm?

Nhất là khi hắn ta trông thấy những ông lớn như Quản Bá Anh, Trần Phong Hoàng đều phải khiêm nhường cúi đầu tôn kính với Sở Phàm, hắn ta thực sự đã sợ tới mức đầu óc đều trở nên trống rỗng.

Hai chân hắn ta run lẩy bẩy, chỉ muốn quỳ rạp xuống trước mặt Sở Phàm.

Diệp Mỹ Na lau sạch nước mắt còn đọng lại trên mặt. Cô ấy cau mày nhìn hắn ta, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ chán ghét và xem thường.

Đây chính là chồng của cô ấy sao? Sau này cô ấy sẽ phải giao cả đời mình cho một người đàn ông như thế này sao?

Nếu so sánh với Sở Phàm, Tiết Lang còn không xứng để xách giày cho anh nữa!

Mối hôn sự này vốn dĩ chỉ vì quan hệ lợi ích nên mới tồn tại. Hiện giờ, toàn bộ thiện cảm của Diệp Mỹ Na đối với Tiết Lang đã hoàn toàn tan biến không còn sót lại chút gì.

Sở Phàm quay người nói với hai vợ chồng Tiết Trường Phương: “Ông chủ Tiết, ý của ông thế nào?”

“Đương, đương nhiên rồi. Mỹ Na gả vào nhà họ Tiết là niềm vinh hạnh của chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ đối xử với con bé như con đẻ của mình”, Tiết Trường Phương vội vàng tỏ rõ thái độ.

Diệp Mỹ Na là chị họ của Long thủ đó, bọn họ còn dám không cung phụng cô ấy như tổ tông sao?

“Đúng vậy, chắc chắn chúng tôi sẽ đối xử với Mỹ Na thật tốt”, bà Tiết kích động tới mức suýt bật khóc, vội vàng thúc giục Tiết Lang đang ngơ ngác: “Con còn đứng ngây ra đó làm gì, mau chóng tỏ rõ lòng thành với Long thủ đi”.

Hai vợ chồng Tiết Trường Phương thấy xấu hổ, tại sao thằng con trai của mình lại vô dụng trong giờ phút quan trọng như thế này cơ chứ? Tài ăn nói nịnh nọt để lừa gạt đám con gái lúc trước đâu cả rồi?

Lúc này, Tiết Lang mới kịp phản ứng lại. Hắn ta vội vàng lên tiếng: “Xin Long thủ hãy yên tâm. Tôi nhất định sẽ đối xử với Mỹ Na thật tốt. Tôi…”

Tiết Lang vô thức muốn nắm lấy tay của Diệp Mỹ Na, thế nhưng Diệp Mỹ Na đã hất mạnh tay hắn ta ra.

“Không, tôi không thích anh, từ trước tới nay vẫn chưa từng thích anh. Tôi không muốn kết hôn với anh nữa”.

Diệp Mỹ Na bỗng nhiên nổi điên hét lớn, đôi mắt giàn giụa nước mắt.

“Sở Phàm, chị có thể làm như vậy không?”

Sở Phàm chỉ thoáng ngạc nhiên rồi sảng khoái gật đầu: “Đương nhiên là có thể. Nếu chị không thích thì không ai có thể ép chị làm bất cứ chuyện gì”.

Diệp Mỹ Na đang khóc nức nở nghe vậy liền vui mừng mỉm cười. Cô kéo chiếc áo cưới mình đang mặc trên người và toàn bộ trang sức ném xuống đất.

Trước giờ cô ấy chưa từng rung động với Tiết Lang. Lí do khiến cô ấy đồng ý mối hôn sự này chỉ là vì bản thân quá nhỏ bé, không thể phản kháng lại được hai nhà họ Diệp và nhà họ Tiết.

Nhưng giờ đây, em trai của cô ấy là vị chiến thần lừng danh, là Quân thần của Long Hồn trong truyền thuyết. Có anh làm chỗ dựa, đâu ai còn dám bắt nạt cô ấy nữa?

Bộp.

Bó hoa tươi trong tay Tiết Lang rơi thẳng xuống đất. Hắn ta trợn tròn mắt, cả người sững sờ.

Người nhà họ Tiết cũng vô cùng kinh ngạc.

Chẳng lẽ lễ cưới được tất cả mọi người theo dõi cứ kết thúc qua loa như vậy thôi sao?

Mới giây trước đó bọn họ còn đang hưng phấn hạnh phúc vì có được chỗ dựa khổng lồ là Quân thần của Long Hồn thì một giây sau đã bị đánh thẳng xuống mười tám tầng địa ngục.

Bị đối phương từ hôn là một chuyện cực kỳ mất mặt, đã vậy còn bị từ hôn ở trước mặt nhiều người có địa vị cao, nhiều ông chủ của các gia tộc quyền quý. Có thể nói nhà họ Tiết đã mất sạch thể diện, từ nay về sau khó có thể ngóc đầu lên ở Tây Dã này.

Gương mặt già nua của Tiết Trường Phương xám xịt lại, vô cùng khó xử.

“Long thủ, tôi thừa nhận thân phận của cậu rất cao quý, quyền lực lớn mạnh. Ở trước mặt cậu thì nhà họ Tiết chúng tôi chẳng là gì cả. Nhưng cậu cũng không thể bắt nạt người khác trắng trợn như vậy chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT