Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Như vậy sao được? Đó là bí mật giữa cháu và chị Đan Đan mà", Tiểu Hộ cực kỳ có nghĩa khí, quay đầu hừ một tiếng: “Sao cháu có thể chỉ vì một hộp bánh ngọt mà bán đứng tình bạn của chúng cháu được!”

Sở Phàm lười nói nhảm với cậu bé, trực tiếp xắn tay áo lên làm ra tư thế muốn đánh người...

“Cháu nói, cháu nói, chú đừng đánh cháu...”

Nghe chị Đan Đan nói bố chị ấy có thể một quyền đánh bay ô tô, tay nhỏ chân nhỏ như mình sao mà chịu được...

Tiểu Hổ sợ hãi che khuôn mặt nhỏ nhắn lắp bắp, lúc này mới chịu nói ra mọi chuyện.

Thì ra hôm nay nhà trẻ của Đan Đan tổ chức một hoạt động ngoại khoá tên là “tớ và bạn tốt nhất của tớ”, để các bạn nhỏ mang theo món đồ chơi mình thích nhất, kể lại những chuyện thú vị với người “bạn tốt” này.

Đây vốn là một hoạt động rất ấm áp, kết quả vì Đan Đan mang theo một con gấu nhỏ cũ rách, khiến cô bé bị các bạn nhỏ khác chê cười, con nhóc tên Liễu Du Du còn nói thẳng cô bé là đứa con hoang không ai thương, lớn đến thế rồi mà một món đồ chơi đàng hoàng cũng không có.

Mấy bạn nhỏ khác cũng hùa theo, khiến Đan Đan bị cười nhạo cả buổi chiều, triệt để tổn thương lòng tự trọng yếu ớt của cô bé.

“Chú, chị Đan Đan ghét nhất bị người ta mắng là con hoang, hôm nay chị ấy cố gảng cãi lại mấy người Liễu Du Du, nói mình có bố, có người thương, nhưng bọn họ vẫn không tin, cười nhạo chị ấy. Cuối cùng chị Đan Đan còn khóc luôn...”

Tiểu Hổ trông mong nhìn Sở Phàm, rất đồng cảm nói: “Hơn nữa... Hơn nữa thật sự rất lâu rồi chị Đan Đan không mua đồ chơi mới, chị Đan Đan thật đáng thương”.

“Con gấu nhỏ này là món đồ chơi duy nhất chị ấy có thể lấy ra”.

Sở Phàm cực kỳ đau đớn, tâm trạng phức tạp, tràn đấy áy náy và chua xót.

Một đám nhóc chưa trưởng thành, nói chuyện không kiêng dè, thật ra anh cũng không để tâm.

Anh chỉ thương con gái mình, cũng áy náy vì năm năm nay mình chưa có ngày nào làm tròn trách nhiệm của một người bố, không ở bên cạnh làm bạn với cô bé, chăm sóc cô bé.

Dù bây giờ anh đã ở bên cạnh con gái được mấy hôm, nhưng vẫn chưa từng chủ động mua một món đồ chơi, một món quà cho Đan Đan.

“Là tại mình qua quýt lơ là, khiến con bé chịu thiệt thòi”, Sở Phàm thầm thở dài một tiếng.

“Chú, đây là Transformers bố cháu mang về từ nước. ngoài, chú có thể đưa cho chị Đan Đan giúp cháu không, cứ nói là chú mua cho chị ấy, như vậy chị ấy sẽ không đau lòng

nữa”.

Lúc này, Tiểu Hổ lấy ra một món đồ chơi mới tinh từ trong. túi, trên khuôn mặt ngây thơ đầy vẻ không nỡ, nhưng vẫn cần răng đưa cho Sở Phàm.

“Tiểu Hổ, cảm ơn cháu, cháu là một đứa trẻ tốt bụng”.

Sở Phàm cảm ơn vỗ bả vai Tiểu Hổ: “Nhưng chú không cần món đồ chơi này đâu, hơn nữa hôm khác chú sẽ mời cháu đi ăn một bữa ngon nhé”.

Sở Phàm nói xong thì bước nhanh đuổi theo Đan Đan.

Anh quyết tâm rồi, cho dù là món đồ chơi gì cũng phải cho con gái thứ tốt nhất.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT