Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Vốn dĩ cô ta còn chẳng buồn liếc mắt nhìn Sở Phàm, cô ta cho rằng loại người thấp kém như Sở Phàm không xứng nói chuyện với mình.

“Xin lỗi, xin lỗi cô, chúng tôi sẽ giải quyết cho cô ngay”. Nữ nhân viên bán hàng khom lưng, xin lỗi rối rít. Rồi sau đó, cô ta đi đến trước mặt Sở Phàm, sẵng giọng

nói với anh: “Cô Hàn đã ưng ý món đồ chơi này rồi, anh lựa món khác đi”.

Cô ta vừa nói vừa nhét vài tấm thẻ giảm giá vào tay Sở Phàm, tỏ vẻ khó chịu: “Đây là thẻ giảm giá 30%, đủ cho anh mua vài món đồ chơi nhỏ chưa đến một hai ngàn tệ, mang về làm ra vẻ cũng được rồi, đừng có mà không biết điều”.

Nữ nhân viên bán hàng vênh vênh váo váo như thể đã tặng cho Sở Phàm mối hời lớn lảm vậy.

Sở Phàm phớt lờ thẻ giảm giá của nữ nhân viên bán hàng, anh hờ hững nhìn cô ta: “Tôi chỉ cần công chúa Bạch Tuyết đó, hoặc là cô kiếm một mẫu y chang như thế lại đây, hoặc là cô đưa nó cho tôi”.

“Anh..”, nữ nhân viên bán hàng tức giận đến nỗi mặt mày xanh mét.

Đây là bản giới hạn kỷ niệm một năm của Disney, toàn cầu chỉ có hai trăm món, khäp cả Giang Lăng cũng chỉ có một món này mà thôi.

“Anh muốn kiếm chuyện chứ gì, nếu còn làm thế nữa thì tôi sẽ gọi bảo vệ kéo anh ra ngoài đó”, nữ nhân viên bán hàng trở mặt, cô ta lên giọng đuổi khách.

Hàn Mai và Liễu Du Du thờ ơ nghịch móng tay xinh đẹp của mình, bọn họ rất hớn hở khi thấy người khác gặp họa, hào hứng hóng kịch hay.

Đan Đan sợ hãi kéo góc áo của Sở Phàm, cô bé tủi thân: “Bố ơi, hay là mình về nhà đi”.

Dù Sở Phàm đã gặp nhiều chuyện, lòng dạ được trui rèn đến mức vô cùng rộng rãi, bây giờ cũng không khỏi nổi trận lôi đình:

“Khách hàng là thượng đế, cô ta là khách hàng, tôi cũng là khách hàng, việc gì phải phân ra năm bảy loại, cô phân biệt đối xử giữa giàu nghèo đến mức này à?”

Nghe thấy vậy, khóe miệng nữ nhân viên bán hàng nhếch cao, cô ta nhìn Sở Phàm mà cảm thấy thật nực cười: “Tiêu tiền thì mới là thượng đế. Cô Hàn là hội viên ba sao của chúng tôi, mua hơn hai triệu ở đây rồi, anh có thể mua được. nhiều như cô ấy không?”

Hàn Mai nghe thấy thế, cô ta đắc ý ưỡn ngực, nói năng ngạo mạn: “Anh gì kia, đừng có được nước làm tới, trước lúc so sánh thì đánh giá lại mình đi, xem xem mình có năng lực đến mức đó không”.

“Trên đời này, tiền mới là chân lý”.

Đan Đan càng cảm thấy tủi thân và buồn bã hơn nữa, Sở Phàm lại bình tĩnh nhìn nữ nhân viên bán hàng và hai mẹ con Hàn Mai rồi nói hờ hững:

“Nếu nói thế, ai mua nhiều đồ hơn thì người đó là ông lớn, cô sẽ nghe lời người đó à?” Nữ nhân viên bán hàng bĩu môi, không nói năng gì.

“Được, tôi mua nơi này của các người”, Sở Phàm chỉ ngón tay, anh cất tiếng nói.

Lần này nữ nhân viên bán hàng sững sờ, cô ta lập tức nở. nụ cười lạnh đầy giễu cợt, cầm máy tính lên bắt đầu tính toán:

“Để tôi tính sơ sơ cho anh nghe, nếu cộng tất cả đồ chơi trên tầng này thì tổng cộng là tám triệu sáu trăm bảy ngục. ngàn tệ, tính cho anh tám triệu, sao hả?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT