Mẹ Trần Phong càng nhìn Vương Thu Vũ càng vừa lòng. Gia đình Vương Thu Vũ tuy có chút khó khăn, nhưng cô gái này lại là một người biết phấn đấu, cố gắng học tập, công tác tốt, lại thương thiện và đơn thuần. Đây chẳng phải là cô con dâu lí tưởng mà bọn họ vẫn luôn tìm kiếm hay sao.
“Cháu đừng lo lắng quá, hai bác không có phiền toái gì đâu. Cháu ở đây cũng không có người thân, về sau chúng ta đều là người một nhà, nếu có chuyện gì cháu đều có thể tìm hai bác.”
Vương Thu Vũ thuận theo, gật đầu, ba mẹ của Trần Phong thật dễ mến. Cô thầm thở phào một hơi. Sau này khi hai người kết hôn, cuộc sống cũng sẽ rất thoải mái dễ chịu.
Buổi trưa, ba Trần nói cả nhà ra ngoài ăn cơm, hôm nay vui vẻ thế này, không nên nấu nướng ở nhà làm gì.
Sau khi ăn trưa xong, Trần Phong phải về đơn vị, mẹ Trần muốn ở cùng với Vương Thu Vũ thêm một lúc, nhưng bà lại lo lắng rằng Vương Thu Vũ là một cô gái, để một mình cô ở cùng hai ông bà già bọn họ thế này thì cô sẽ khẩn trương, ngại ngùng. Dù sao sau này cô ấy sẽ về làm dâu nhà họ, không cần phải cố gắng dây dưa từng giây từng phút nên bảo Trần Phong đưa hai ông bà về nhà trước.
Trên đường về, Trần Phong kể lại sự tình lúc trước cho ba mẹ nghe, không giấu giếm bất kể điều gì, kể cả chuyện Vương Thu Vũ bị Tôn Khải bắt cóc.
“Sự tình là như vậy. Con cảm thấy Tiểu Thu là một cô gái tốt. Từ lần đầu gặp gỡ con đã thích cô ấy rồi, sau đó lại nhờ Thanh Ti cố gắng tác hợp chúng con, con cũng... con cũng muốn được ở gần cô ấy nhiều hơn nên mới dùng căn phòng cũ kia của nhà chúng, lấy cớ cho cô ấy thuê để mong về sau có cơ hội nhiều gặp mặt cô ấy. Con đã không thương lượng trước với ba mẹ, mong ba mẹ đừng trách con.”
Ba Trần hài lòng nhìn con trai: “Con trai, chuyện lần này con làm rất đúng. Nếu con không ra tay, đương nhiên sẽ có người khác ra tay, thật không ngờ là con trai chúng ta cũng có một ngày biết bày mưu tính kế như thế này đây.”
Trần phong nhẹ nhàng: “Ba mẹ, con muốn chờ tới kì nghỉ Quốc khánh sẽ cùng Tiểu Thu về quê một chuyến, gặp ba mẹ cô ấy. Con muốn kết hôn với Tiểu Thu, đương nhiên là cần phải được ba mẹ cô ấy đồng ý.”
Ba Trần gật đầu: “Đúng vậy, đây là chuyện đúng đắn phải làm. Muốn kết hôn với con gái nhà người ta, không thể ngay cả về gặp người ta cũng không chịu đi, ngày mai ba với mẹ con sẽ chuẩn bị lễ vật, để con mang về ra mắt bố mẹ cô bé.”
Hôm nay gặp Vương Thu Vũ, ba mẹ Trần Phong đã coi cô ấy là con dâu nhà mình, cả hai đều vô cùng vừa lòng, hận không thể nhanh nhanh chóng chóng cho hai đứa kết hôn, đỡ phải lo lắng đêm dài lắm mộng.
Xuống xe, mẹ Trần nói: “Tối nay con đón Tiểu Vương về nhà ăn cơm nhé.”
“Vâng, con biết rồi, ba mẹ mau về nhà đi.”
Thấy con trai lái xe rời đi, hai ông bà nhìn nhau cười.
Hai người vừa đi vừa nói: “Sau này chúng ta sẽ có nhiều việc bận rộn lắm đó.”
“Chon ngày tốt trong năm đã, kết hôn là chuyện trọng đại, nên chuẩn bị dần đi thôi.”
“Đúng vậy đúng vậy...”
...
Bà Lý thấy Vương Thu Vũ được ba mẹ Trần Phong yêu quý, vô cùng tức giận. Sắc mặt cháu gái bà cũng không tốt, cả giận nói: “Bà nội, không phải bà nói là vô cùng nắm chắc chuyện này sao? Hiện giờ thì hay rồi, cháu giờ đã thành trò cười cho mọi người, bà nói đi, giờ phải làm sao đây?”