Lúc Trần Phong trở về thì ba mẹ anh đều không có nhà, chắc lại ra ngoài mua sắm đồ đạc dùng cho hôn lễ rồi. Lấy được hộ khẩu thì anh chạy nhanh xuống nhà, sau đó đưa Vương Thu Vũ đến cục dân chính. Khi hai người đến nơi thì cũng sắp hết giờ làm việc. Rất may là hôm nay rất ít người đăng kí kết hôn, nhìn thấy Trần Phong mặc quân phục, cán bộ cục dân chính mỉm cười nói: “Bộ đội các vị kỷ luật cao, hôm nay nếu không đăng ký được, lần sau muốn ra ngoài e rằng cũng phải qua vài ngày nữa. Hôm nay chúng tôi sẽ về trễ một chút để làm giúp cho hai người làm thủ tục...”
“Cảm ơn cảm ơn.” Trần Phong liên tục nói.
Việc đăng ký rất nhanh, điền giấy tờ, sau đó chụp ảnh, cuối cùng là đóng thêm con dấu đỏ. Lúc cầm được giấy đăng ký ra thì trời cũng đã tối, tuyết rơi cũng nhiều hơn. Tờ đăng kí kết hôn này còn khiến Trần Phong kích động hơn cả lúc anh nhận huy Chương công lao lần đầu tiên.
Một tay cầm giấy đăng ký, một tay nắm lấy tay Vương Thu Vũ, đi ra khỏi cục dân chính, Trần Phong xúc động: “Trận tuyết rơi đầu tiên thật là đẹp.”
Sau đó không đợi Vương Thu Vũ phản ứng lại, hai tay ôm cô lên. Nếu không phải đang ở ngoài đường, Trần Phong thật sự muốn hét lên một tiếng: Bà xã tôi đã gả cho tôi rồi!
“Được rồi, mau buông em xuống đi. Trời lạnh như vậy, anh đừng nghịch nữa.” Vương Thu Vũ vỗ vai Trần Phong
“Đi thôi, về nhà nào.” Trần Phong cúi đầu hôn lên gương mặt của Vương Thu Vũ rồi ôm lấy cô bế vào trong xe, cùng nhau về nhà.
Người ở cục dân chính nhìn thấy vậy thì không nhịn được cười. Bọn họ rất thích những đôi nam nữ vì tình yêu mà kết hôn thế này.
...
Trần Phong đưa Vương Thu Vũ về thẳng nhà. Trên đường, cô luôn nhắc anh đừng lái xe nhanh quá, đường vừa có tuyết rơi nên rất trơn.
Về đến nhà, ba mẹ anh cũng đã về, đang chuẩn bị đồ ăn trong nhà bếp. Nhìn thấy hai người họ, ông bà Trần mỉm cười: “Hôm nay nhà chúng ta ăn lẩu, thời tiết này ăn lẩu là ngon nhất.”
Vương Thu Vũ đổi giày, xắn tay áo vào giúp đỡ.
Trần Phong thấy mẹ đang nhìn tuyết bên ngoài nên nói: “Xem ra đợt tuyết này rơi không ít.”
“Đúng vậy, lúc nãy trên đường về nhà, nhìn thấy trên đỉnh nóc nhà toàn là màu trắng.”
“Tối nay hai đứa đừng trở về nữa, đường rất trơn trượt.”
Vương Thu Vũ gật đầu: “Dạ, con nghe lời bác.”
Lúc ăn cơm, cả nhà ngồi quanh bàn, Trần Phong còn đặc biệt lấy rượu ra uống. Còn chưa ăn, anh đã rót cho ba mẹ anh và Vương Thu Vũ mỗi người một ly. Ba mẹ Trần Phong vẫn còn chưa hiểu có chuyện gì. Anh liếm môi, nói:
“Ba mẹ, con... lúc nãy con và Tiểu Thu đã đi đăng ký kết hôn rồi. Ly rượu này, bọn con kính ba mẹ. sau này... bọn con sẽ hiếu thuận với ba mẹ.”
Ba mẹ Trần Phong đều ngẩn ra. Ba anh cao giọng ngạc nhiên: “Cái gì?”
Vương Thu Vũ nghĩ rằng ông nổi giận, vội nói: “Bọn con… vừa đi đăng ký kết hôn rồi. Ba đừng giận, tại con đột nhiên cảm thấy, hôm nay là một ngày rất tốt.”