Du Dực chỉ có thể ngoan ngoan ngoãn nhưng không cam tâm nghe Tiểu Ái nói.
Tiểu Ái bảo anh ngồi xuống trước, sau đó ngả vào lòng, ngồi lên chân anh. Việc này khiến cho tâm trạng của Du Dực nhanh chóng tốt trở lại, bình thường đều ở trước mặt con cái, Du Dực lại bận đi làm, Tiểu Ái đã rất lâu rồi không làm vậy.
Du Dực ôm chặt Tiểu Ái nói: “Em nói đi, anh đang nghe.”
Tiểu Ái hôn lên mặt anh một cái coi như phần thưởng: “Ông xã, em biết trong lòng anh nghĩ gì, em biết anh lo cho con gái chúng ta, em cũng lo lắng. Thanh Ti của chúng ta sớm muộn gì cũng phải xuất giá, sớm muộn gì cũng phải gả cho người ta, điểm này trong lòng anh và em đều rất rõ.”
Du Dực gật đầu, trên mặt có chút buồn bã, chính là vì vậy nên càng thêm khó chịu.
Tiểu Ái xoa xoa mặt anh: “Anh nghĩ xem, chúng ta nuôi Thanh Ti lớn như vậy, anh với em không ai nỡ để nó chịu khổ, chịu uất ức. Dù sau này Tiểu Trạm ra đời, còn nhỏ hơn cả Thanh Ti, nhưng mà có phải trong lòng chúng ta đều cảm thấy Thanh Ti là con gái, theo lý mà nói phải được yêu thương nhiều hơn không?”
Du Dực gật đầu, thật sự là vậy, dù Tiểu Trạm ra đời nhưng vị trí của Thanh Ti trong lòng anh từ đầu đến cuối đều không thay đổi. Có một lần Tiểu Trạm chơi với Thanh Ti, nắm chặt lấy tóc Thanh Ti không chịu buông, sức lực của cậu nhóc lúc đó không hề yếu, sau khi Du Dực nhìn thấy, liền tức giận kêu lên. Du Dực hi vọng sau khi con trai trưởng thành, có thể bảo vệ chị mình, biết nâng đỡ chị mình.
Tiểu Ái tiếp tục nói: “Nên chúng ta càng hi vọng tương lai dù Thanh Ti gả đi rồi, chồng của nó cũng sẽ yêu thương nó giống chúng ta, ba mẹ chồng nó sẽ không ức hiếp nó, hi vọng sau khi kết hôn cuộc sống của nó vẫn giống như trước.”
Du Dực gật đầu, điều này là dĩ nhiên, anh hi vọng sau này con gái lớn lên có thể vĩnh viễn vui vẻ hạnh phúc.
Tay Tiểu Ái nắm chặt tay Du Dực, dịu dàng nói: “Nhưng nếu Thanh Ti kết hôn với một người đàn ông chúng ta không hề quen biết, một gia đình xa lạ, nó đến đó phải thích nghi lại từ đầu, phải hòa hợp lại từ đầu. Và chồng của Thanh Ti liệu có đối xử với nó giống như chúng ta?”
Mặt Du Dực trở nên nghiêm trọng, đây chính là vấn đề mà tất cả những người làm ba mẹ đều suy nghĩ và lo lắng.
Tiểu Ái tiếp tục nói: “Dù cho chồng nó là người tốt, nhưng ba mẹ chồng nó thì sao, bà con họ hàng bên nhà chồng nó thì sao? Có phải ai cũng dễ hòa hợp không? Có phải ai cũng đối với nó như đối với con mình không? Em cảm thấy cái này rất khó, bản thân em cũng đã từng trải qua sự vất vả bên nhà chồng……”
Nhà chồng cô nói, chính là ba mẹ của Yến Tùng Nam, những ngày Tiểu Ái trải qua, bây giờ cô nhớ lại vẫn cảm thấy đáng sợ.
Lúc đó, nếu không phải lo lắng sau khi mình chết, con gái sẽ bị bọn họ hành hạ thì Tiểu Ái đã sớm gục ngã.
Du Dực ôm chặt Tiểu Ái, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt cô: “Đã qua hết rồi, qua hết rồi, hiện giờ cả nhà chúng ta đang sống cùng nhau mà.”
Tiểu Ái gật đầu: “Đúng vậy, đã qua rồi nên em mới càng lo sợ con gái chúng ta sẽ gả đến một nhà không tốt đẹp gì. Ai cũng nói con gái gả đi chính là lần thứ hai đầu thai, lời này em luôn cảm thấy rất đúng.”
Du Dực gật đầu, anh cũng cảm thấy câu nói này vô cùng đúng.
Một người con gái nếu gả sai người, chính là hủy cả một đời.