Tiểu Ái tuần tự tấn công, thấy Du Dực đã bị cô làm dao động, lúc này mới nói ý chính: “Chúng ta lo lắng Thanh Ti sau này sẽ gả vào nhà chúng ta không quen biết, vậy tại sao bây giờ không nhân cơ hội bồi dưỡng một người con rể hoàn mỹ trong lòng chúng ta?”
Du Dực ngẩn ra: “Chúng ta tự bồi dưỡng một người con rể?”
Tiểu Ái liên tục gật đầu: “Đúng vậy, anh nghĩ xem, Thính Phong vô cùng thích hợp! Thứ nhất đứa trẻ này rất tốt, thông minh, hiểu chuyện, tuổi còn nhỏ đã rất điềm tĩnh, so với những đứa trẻ cùng tuổi, nó ưu tú hơn nhiều, anh là đàn ông thì sẽ hiểu rõ hơn em, đây là một mối tốt.
Du Dực dĩ nhiên không thể nói được lời phản bác nào, nói về yếu tố con người, tiểu tử Nhạc Thính Phong này thật sự là một thiên tài hiếm có, so với những người đồng trang lứa thì cậu ưu tú hơn nhiều, hơn nữa còn vô cùng ưu tú.
Tiểu Ái thấy anh không phản bác liền nói tiếp: “Thứ hai là yếu tố gia đình, không nói chuyện anh hai là bác ruột của Thanh Ti, chị dâu cũng rất yêu thương Thanh Ti. Nếu nhà chúng ta và anh chị đổi vị trí cho nhau, em hoàn toàn an tâm để họ nuôi dưỡng Thanh Ti.”
Du Dực chỉ có thể gật đầu, vì anh không tìm được điểm nào để phản bác.
Tiểu Ái vỗ vai Du Dực: “Vì vậy nếu sau này gia đình chồng của Thanh Ti là bọn họ, anh cảm thấy chúng ta có gì để lo lắng không?”
Chuyện này Tiểu Ái đã suy nghĩ rất kỹ càng, càng nghĩ càng cảm thấy tốt, càng nghĩ càng cảm thấy mình thật thông minh, đã giải quyết hoàn toàn tất cả vấn đề mà cô lo lắng.
Tiểu Ái ôm lấy cổ Du Dực: “Còn nữa, trọng điểm chính là Thính Phong thương Thanh Ti không hề ít hơn chúng ta. Tuy hiện giờ đó là tình thương của anh trai dành cho em gái, nhưng mà ai biết được sau này có biến thành tình cảm của nam và nữ hay không?”
Tiểu Ái cảm thấy nhất định có thể, sự thân thiết của hai đứa trẻ có lúc khiến cô cảm thấy đỏ mặt, ngượng ngùng. Không chừng hai đứa hiện giờ đã thích nhau, chỉ là tuổi còn nhỏ không biết đây chính là tình yêu.
Du Dực cảm thấy bản thân sắp bị tẩy não, nhưng anh lại không phản bác.
Anh chau mày nói: “Bà xã… em, em muốn để bọn nó yêu sớm sao?”
Tiểu Ái nhún vai: “Nếu hai đứa đó yêu sớm, em cũng không phản đối.”
Du Dực vừa định mở miệng, Tiểu Ái vội cắt ngang: “Ông xã, anh nghĩ đến bên họ hàng của chị dâu xem, mọi người đều rất tốt, không phân cao thấp, Thanh Ti cùng với mấy đứa anh chị em của Thính Phong chơi cũng rất vui, cơ bản không có sự tranh chấp gì, cũng không có ai ức hiếp Thanh Ti.”
Du Dực bất giác gật đầu.
Tiểu Ái vui mừng hôn lên mặt anh một cái: “Ông xã, anh nói xem, phù sa tốt như vậy, tại sao chúng ta lại bỏ qua? À đúng rồi, nói đến vật chất, anh đừng nghĩ Thính Phong tuổi còn nhỏ, đợi nó lớn lên rồi sẽ có thể kế thừa tập đoàn Nhạc Thị, oai phong làm một tiểu tổng tài bá đạo.”