Lộ Hướng Đông đặc biệt dặn dò giám đốc không được để đám nhóc này uống rượu, trong đó lại có nhiều bạn nữ, nếu các bạn nam muốn uống, tuyệt đối không phục vụ.
Các bạn học sinh lễ phép nói với giám đốc: “Cảm ơn chú.”
“Vậy tôi ra ngoài trước, thiếu gia còn cần gì thì có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”
Lộ Tu Triệt khua khua tay: “Ok, ông cứ đi làm việc đi.”
Sau khi giám đốc rời khỏi, phục vụ bưng trái cây nước uống và một số đồ ăn khác đến, đặt xuống rồi ra ngoài.
Lộ Tu Triệt nói với mọi người: “Ok, tiếp theo chỉ còn lại chúng ta, đừng khách sáo… nhưng có chuyện này muốn hỏi mọi người, đáp án thì đợi chơi xong rồi so sánh hay làm bây giờ luôn?”
Có người nói nên đợi chơi xong, như vậy có thể chơi vui vẻ mà không lo lắng. Nhưng có người nói cứ so sánh đáp án trước, nếu không thì chơi cũng mang tâm trạng lo lắng. Dù sao thì cũng đã thi xong rồi, điểm bao nhiêu thì cũng không thể sửa được nữa, sớm muộn gì thì cũng phải biết. Lộ Tu Triệt để mọi người bỏ phiếu quyết định, sau cùng mọi người đều thống nhất cảm thấy nên đối chiếu đáp án trước. Dù sao cũng là học sinh, ai lại không quan tâm đến kết quả thi của mình, lần này mọi người đều đến đông đủ như vậy, tất cả cũng là vì Nhạc Thính Phong sẽ đối chiếu đáp án với mọi người.
Vì thế, vốn dĩ nói là đi chơi, nay lại biến thành lớp học.
Nhạc Thính Phong bảo giám đốc mang một cái bảng đen đến, treo lên, người thì ngồi trên sofa, người thì ngồi dưới đất, nghiêng đầu đợi Nhạc Thính Phong bắt đầu đọc đáp án.
Người mang bảng đến, nhìn thấy tư thế của bọn họ thì vô cùng ngạc nhiên. Sau khi quay lại còn nói với đồng nghiệp: “Trời ơi, nhóm học sinh đó thật là nỗ lực, đã đến đây còn không vui chơi mà lại lo học, thật khiến người ta khâm phục.”
Nhạc Thính Phong lấy từ trong túi ra một xấp được xếp gọn gàng, cậu nói: “Sau khi thi xong, tôi đã viết hết đáp án tiêu chuẩn của các môn ra, chúng ta bắt đầu từ môn văn.”
Các bạn học sinh nuốt nướt bọt, học thần đã đi đến bước khiến bọn họ thấy là muốn rút lui.
Nhạc Thính Phong viết câu chọn đáp án đúng lên trước, sau khi đợi mọi người so sánh xong thì viết sang câu khác. Phần trắc nghiệm môn văn, trên cơ bản mọi người đều làm đúng hết, phần điểm quan trọng nhất vẫn là bài văn, còn về bài văn thế nào thì phải tùy vào khả năng của mỗi người.
Tiếp theo là môn toán, môn này khá phức tạp, đáp án khác nhau rất nhiều. Tiếp đến là câu hỏi lớn phía sau, Nhạc Thính Phong nhìn sang Lộ Tu Triệt, người khác ít nhất đều la lên hai lần, nhưng Lộ Tu Triệt lại im lặng không nói gì, có lẽ là đúng hết.
Nhạc Thính Phong hỏi: “Lộ Tu Triệt, mấy câu phía trước có lẽ cậu làm đúng hết phải không?”
Lộ Tu Triệt cười hì hì, gật đầu: “Đúng, đều đúng hết, không ngờ hai câu chọn không chắc chắn lại đúng hết.”
Bạn học phía sau ngưỡng mộ nhìn cậu ta, “Cậu làm đúng hết, vậy lần này điểm thi sẽ rất cao, chúc mừng cậu nha.”
Tâm trạng Lộ Tu Triệt lúc này cũng rất kích động, lúc đối chiếu đáp án, trong lòng cậu có chút căng thẳng, nhưng hiện giờ đã tốt hơn một chút.