Nhạc Thính Phong sau khi suy nghĩ xong thì quyết định chọn đi châu Âu du lịch tự do. Đi nghỉ ở đảo, hai ba ngày thì được, nếu ngày nào cũng đối diện với nắng cát và biển thì thật khó chịu.
Sau khi quyết định xong, Lộ Hướng Đông liền quay sang bận bịu với bữa tiệc. Lộ Hướng Đông muốn mời cơm, dĩ nhiêu sẽ không thiếu hiệu trưởng, chủ nhiệm lớp, còn có các giáo viên bộ môn. Đây là bữa tiệc để khoe khoang, Lộ Tu Triệt đi hay không cũng không sao, nhưng dù sao cũng là ba của cậu làm, cậu nên nể mặt mà tham gia. Trên bàn tiệc, Lộ Hướng Đông uống rất nhiều, kéo thầy Chu đến để cảm ơn. Thầy Chu liên tục nói không cần cảm ơn mình, đây đều là chuyện thầy nên làm, quan trọng nhất vẫn là ở các bạn học sinh, là sự nỗ lực của bản thân Lộ Tu Triệt, nếu bản thân cậu không muốn, không ai có thể ở sau lưng thúc giục cậu học tập. Hiệu trưởng dĩ nhiên cũng khiêm tốn vài câu, sau đó thì khoe khoang trình độ dạy học của trường mình, hơn nữa còn nói, chúng tôi có một em đạt điểm tối đa, điểm tối đa. Tin tức này hiệu trưởng hận không thể để cho người của toàn thành phố biết, trường bọn họ rất lợi hại, có một học sinh giỏi như vậy. Nhưng chuyện khiến hiệu trưởng vui hơn chính là lớp của thầy Chu, học sinh điểm thấp nhất cũng đã đạt 450 điểm, điều này thật sự rất tốt, thành tích của toàn lớp không hề thua lớp A. Chỉ trong thời gian một năm mà thành tích của lớp có thể dùng một câu để hình dung——tiến bộ vượt bậc.
Lúc mới khai giảng, tất cả hi vọng của hiệu trưởng đều đặt vào lớp A, vì lớp đó tập hợp tất cả những học sinh giỏi nhất của cấp hai. Lớp đó học rất giỏi đó là điều đương nhiên, vì tài nguyên được dùng là tài nguyên tốt nhất trong ba cấp, bất luận là giáo viên hay các mặt khác đều là tốt nhất. Nhưng qua một năm, lớp do thầy Chu dẫn dắt, lúc đầu cách biệt rất xa nhưng hiện giờ đã không còn cách biệt nhiều như vậy, sự thay đổi này thật khiến người khác không dám tin. Đến học kì sau, không cần suy nghĩ cũng biết địa vị của thầy Chu sẽ bước lên tầm cao hơn.
Khách Lộ Hướng Đông mời lần này có không ít người là đối tác làm ăn, ông cố ý để bọn họ biết, con họ và con ông không hề giống nhau. Đối thủ cạnh tranh của Lộ Hướng Đông cũng có một đứa con trai, năm nay cũng đúng lúc thi tốt nghiệp trung học cơ sở, ông sao có thể không gửi lời chào.
Vì thế, sau khi ông nói chuyện với thầy Chu xong, ông cố ý xúc động nói một câu: “Haiza, tôi thật sự không thể ngờ, tiểu tử nhà tôi năm nay lại hăng hái như vậy, vừa có điểm, tôi giật cả mình, thật lợi hại, cũng vì bài văn viết chưa tốt nên bị trừ điểm, những thứ khác đều làm rất tốt. Tiểu tử này, mạnh hơn cả lão tử như tôi rất nhiều.”
Ông nói xong, những người khác đều tâng bốc: “Lệnh công tử quả là tuổi trẻ tài cao, đợi sau này lớn hơn một chút, nhất định sẽ trở vô cùng phi phàm.”