Nhưng mà chỉ còn một mình hắn ta thật ra lại tốt hơn một chút, Lưu mẫu muốn nhanh chóng thoát thân, chỉ cần bọn họ rời khỏi đây thì về sau cho dù thằng nhóc này có tìm được bọn họ thì bọn họ vẫn có thể hoàn toàn đổi trắng thay đen nói không biết, không phải do bọn họ làm.
Lưu mẫu vỗ vai Lưu Tử Hiên, nói: “Chúng tôi thấy cậu còn nhỏ nên cũng chả thèm so đo với cậu thì thôi, cậu lại muốn lấn lướt, được voi đòi tiên, con trai, chúng ta đi.”
Cô ta kéo con trai xoay người, Lộ Tu Triệt cười nói: “Còn muốn chạy sao, sợ là các người chạy không dễ thế đâu. Chiếc đồng hồ này của tôi, các ngươi không bồi thường xong thì ai cũng không được đi.”
Lưu mẫu cắn răng: “Á à, này cái cậu Lộ gì gì kia, cậu có tư cách gì mà cản tôi?”
Lộ Tu Triệt liếc mắt nhìn anh vệ sĩ đang đứng cạnh mình: “Đi!”
Vệ sĩ bước lên trước đi hai bước: “Dựa vào tôi, hừ, phá hỏng đồng hồ của thiếu gia nhà tôi xong mà còn muốn chạy trốn như vậy ư? Cô cho thằng thiếu gia nhà chúng tôi dễ bắt nạt lắm hả, còn không mở mắt ra mà xem xem nhà họ Lộ chúng tôi có phải là dạng dễ chọc ghẹo không.”
Anh ta vừa mở miệng đã gầm rống khiến tai hai mẹ con Lưu mẫu đau hết cả màng nhỉ, âm thanh như sấm đánh núi đổ khiến người ta sợ hãi.
“Anh... anh đang uy hiếp người khác đấy à?” Lưu mẫu chỉ vào Lộ Tu Triệt rồi nói: “Mọi người đều thấy rồi đấy, thằng nhóc này đang uy hiếp chúng tôi.”
Mọi người xung quanh không có ai nói chuyện, tất cả bọn họ đều đang xem náo nhiệt.
Lưu mẫu khẽ cắn môi: “Ban ngày ban mặt, các người dựa vào đâu mà dám cản chúng tôi?”
Cô ta túm đứa con định chuẩn bị lên xe, nhưng không đợi đến khi cô ta bước đến trước xe, anh vệ sĩ đã bước một bước dài, lướt qua người cô ta rồi nâng chân đá một phát lên cửa xe. “Ầm” một tiếng như tiếng nổ pháo, một cước toàn lực của anh vệ sĩ này đã phá hỏng luôn cái cửa xe. Một cú đá có sức mạnh kinh thiên động địa này khiến hai mẹ con họ Lưu kia sợ tới mức mà ngồi bệt xuống đất, không dám động đậy.
“Đi đi, cứ thử đi một bước xem nào? Để tôi xem xem ai dám đi.”
Hai mẹ con họ Lưu sợ tới mức lạnh run, một cước vừa rồi của anh ta mà tùy tiện đá vào người hai mẹ con họ thì chắc chắn đã lấy mạng của bọn họ luôn rồi.
Lưu mẫu hô hoán: “Các người không được ỷ thế hiếp người, cho dù chúng tôi có bồi thường tiền đi chăng nữa, các người cũng đã phá hủy xe nhà chúng tôi, tôi... tôi phải báo cảnh sát...”
Lộ Tu Triệt chậm chạp nói một câu: “Yên tâm, cảnh sát sắp tới rồi, các người đừng nóng vội, việc phá xe tôi sẽ cho người sửa lại như mới cho các người, nhưng đồng hồ của tôi thì các người không được thiếu dù chỉ một phân.”
Cảnh sát cuối cùng cũng tới. Chỉ nhìn một cái là biết Lộ Tu Triệt và mẹ con Lưu mẫu đang tranh chấp với nhau, Lưu Tử Hiên giở trò xấu xa, phá hỏng chiếc đồng hồ nổi tiếng của Lộ Tu Triệt. Lộ Tu Triệt vì trả thù mà phá hoại xe ô tô của nhà họ Lưu.
Lộ Tu Triệt nói với cảnh sát: “Chuyện tôi làm hỏng xe nhà bọn họ, tôi nhất định sẽ bồi thường, nhưng chiếc đồng hồ này của tôi thì bọn họ cũng đừng hòng cho qua.”
Cảnh sát gật đầu, không hề vì Lộ Tu Triệt còn nhỏ tuổi mà cự tuyệt giải quyết nọi chuyện, nói: “Chuyện này là đương nhiên, chỉ cần gọi chuyên gia đến đây, sau khi xác định được giá trị chiếc đồng hồ này thì cứ dựa theo giá trị hiện tại mà bồi thường.”
Lưu mẫu nghiến răng nói: “Làm sao chúng tôi biết được là chuyên gia mà nó gọi tới có phải là đã bị nó mua chuộc hay không...”
Lộ Tu Triệt khinh miệt cười cười, cảnh sát nhíu mày nói: “Chuyên gia chẳng những do thằng bé này tìm tới mà còn do nhóm cảnh sát của chúng tôi mời về, nếu các người vẫn cảm thấy còn nghi vấn gì thì có thể tự mình đi mời một vị đến đây. Theo như chúng tôi được biết vị này là người chuyên chế tác đồng hồ, các người hoàn toàn có thể tự mình đi mời ông ấy, đương nhiên là nếu các người muốn giở thủ đoạn thì tốt nhất cứ nhìn cho rõ ràng trước đã.”