Vì thế bọn họ bắt đầu vận dụng các mối quan hệ để tìm một chuyên gia có tiếng về đồng hồ, tuy rằng cô ta cũng định bỏ tiền mua chuộc một người nhưng ở đây vẫn còn có cảnh sát nên cô ta đương nhiên không dám làm ra loại sự tình này.
Tìm một hồi, rốt cuộc cũng mời được cửa hàng trưởng của một quầy chuyên doanh đồng hồ ở thủ đô tới, vị này cũng là vì nghe nói ở đây có một chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn toàn cầu nên mới muốn chạy tới nhìn xem.
Ép trái ép phải một trận, trời cũng đã tối, ba vị chuyên gia do ba bên tìm đều đã tới. Ba người bọn họ cầm kính lúp, đeo găng tay, cầm chiếc đồng hồ kia nghiên cứu rất lâu.
Lưu mẫu khẩn trương nắm chặt lấy tay Lưu Tử Hiên, trong lòng không ngừng cầu nguyện, là giả là giả nhất định là giả... Nhưng cô ta lại thấy bộ dạng liệu sự như thần kia của Lộ Tu Triệt thì trong lòng không khỏi chột dạ, chẳng lẽ... cái đồng hồ đó là đồ thật ư?
Ba vị chuyên gia tỉ mỉ quan sát hơn mười phút, cuối cùng họ buông kính lúp, nhất trí xác định rằng đây là một chiếc đồng hồ thật - không còn gì nghi ngờ nữa. Chiếc đồng hồ này được sản xuất với số lượng rất ít, hàng thủ công tinh xảo, bọn họ vô cùng sùng bái, hai năm nay, chiếc đồng hồ này được một số người giàu có sưu tầm rất gắt gao. Hiện tại chiếc đồng hồ này có giá thị trường đã lên tới khoảng trên dưới ba mươi hai vạn.
Khi ba người bọn họ nói xong về giá trị của chiếc đồng hồ này, cổ họng Lưu mẫu thật sự đã uất nghẹn một búng máu, cô ta vô cùng hối hận, không biết lúc nãy cô ta đã nghĩ cái quái quỷ gì vậy. Cái giá mười lăm vạn lúc đó lẽ ra cô ta nên đồng ý luôn rồi mới phải. Giờ thì hay ho rồi, ba mươi hai vạn, một khoản tiền lớn thế này, không phải bọn họ chỉ cần cắn răng là có thể lấy ra được đâu.
Lưu mẫu khẽ cắn môi, nói: “Mọi người... mọi người xác định là không có nhầm lẫn gì ư?”
Vị quản lý của cửa hành chuyên doanh liền nói: “Đương nhiên chúng tôi không sai lầm rồi, đây chắc chắn là chiếc đồng hồ do những người thợ khéo léo nhất làm ra, không thể sai được, người bình thường không mấy khi được tiếp xúc thì sẽ không thể phân biệt được, bình thường chắc hẳn cô cũng không được tiếp xúc nhiều với tên tuổi của chúng tôi, cũng không trách cô nhưng cô tuyệt đối không thể hoài nghi năng lực của chúng tôi được.”
Sắc mặt Lưu mẫu lập tức biến thành màu gan heo, lời nói trong lúc vô tình của vị quản lý kia khiến cô ta cảm thấy như đang bị người khác vả thẳng vào mặt vậy.