Mạnh Hoành khinh bỉ nói: “Hừ, người ta thì đi tán gái, cậu thì đòi theo đuổi bám dính Lâm Trầm, cẩn thận tương lai bạn gái của Lâm Trầm sẽ đánh ghen với cậu đó, dù sao cái bóng đèn như cậu thật sự là... quá sáng!”
Hầu Chí Tân lắc đầu: “Không có chuyện đó đâu mà, Lâm Trầm không phải người vì vợ mà không cần bằng hữu nữa, phải không Lâm Trầm?
Lâm Trầm chậm rãi quay đầu nhìn cậu ta rồi đáp: “Tớ là người như thế đó!”
Một câu đáp lời không chút do dự khiến những người khác ngây ra một lúc rồi cười phá lên.
Hầu Chí Tân bày ra vẻ mặt bị thương: “Lâm Trầm, sao cậu có thể như vậy được chứ? Chúng ta không phải là anh em tốt cùng chung hoạn nạn sao, sao cậu có thể trong sắc khinh bạn được? Chắc hẳn là cậu đã phải làm trái với lương tâm để trêu tớ đúng không?”
Lâm Trầm bước qua không thèm để ý tới cậu ta nữa.
Tôn Tường Khôn dùng ổ cọ cọ vào ổ của Hầu Chí Tân: “Này, cậu đã nhận ra cậu đần thế nào chưa, anh em tốt và vợ thì đương nhiên là vợ quan trọng hơn rồi”
Hầu Chí Tân ra vẻ tức giận: “Cả đám các cậu quá đáng rồi nhé, tớ coi các cậu là anh em tốt nhất của tớ, về sau vợ tớ cũng phải xếp sau các cậu mà các cậu lại đối xử với tớ như vậy!”
Hầu Chí Tân vẫn ồn ào ở phía sau, những người khác đều bước qua trước mặt cậu ta, không thèm để ý đến cậu ta nữa.
Chỉ có Nhạc Thính Phong đi cuối cùng, lạnh nhạt nói một câu: “Đó là bởi hiện giờ cậu còn chưa có vợ.
**
Chuyện Vương Viên Viên cắt cổ tay đã qua thêm một ngày nữa, vào một ngày trời quang mưa tạnh, trường học tổ chức một đại hội giáo viên, học sinh rất lớn. Tất cả mọi người đều phải tham dự, thậm chí các bác lao công cũng phải tới. Đầu tiên là cử hành nghi thức kéo cờ, sau đó là hát quốc ca.
Sau khi khúc nhạc dạo chấm dứt, thấy hiệu trưởng mới bắt đầu chính thức nói chuyện. Thật ra trước đó tất cả học sinh đều đã biết mục đích của kỳ đại hội này là gì, nhất định là vì chuyện của Vương Viên Viên, chuyện này mà dễ dàng cho qua như vậy thế thì ban giám hiệu có còn là ban giám hiệu không?
“Thấy nghĩ rất nhiều em đã biết kỳ đại hội hôm nay sẽ nói về điều gì. Chính là vì chuyện phát sinh vào hai ngày trước, đây là vết nhơ, là sự sỉ nhục của trường học chúng ta, cũng là sự sỉ nhục mỗi người các em.”