Sau khi nói xong, mấy cô bé kia liền kinh ngạc.
“Thanh Ti, anh ấy nói vậy cậu cũng tin sao?”
“Rõ ràng là anh cậu đang an ủi cậu, không muốn cậu áy náy thôi. Anh chị họ tớ đều là học sinh cấp ba, mỗi lần anh chị ấy từ trường về nhà đều nói chuyện học hành rất vất vả, quả thực không phải cuộc sống của con người nữa, đã vậy cũng không ai dám lơi lỏng, sợ sẽ thi không tốt đó”
“Đúng vậy, mẹ tớ suốt ngày nói với tớ là học cấp ba không sung sướng gì đâu. Nếu học cấp ba mà sung sướng thoải mái thì nhất định là... người đó học rất kém. Thanh Ti, cậu... anh cậu thật sự học rất giỏi sao? Những người học giỏi đểu phải rất chăm chỉ dó.”
Thanh Ti nhất thời mất hứng, cái gì mà học không tốt, không cần thành tích nên mới sống thoải mái như vậy. Cô bé thấy từ sơ trung lên đến trung học anh Thính Phong vẫn luôn học tập rất nhẹ nhàng mà, người khác vất vả khổ sở ôn tập thì anh ấy lại dẫn cô bé đi chơi. Nhưng khi vào cuộc thi, vẫn không một ai có thể lay chuyển vị trí đầu bảng của anh ấy.
Trong suy nghĩ của Thanh Ti, chuyện Nhạc Thính Phong lợi hại là chuyện quá đỗi bình thường, trước đó cô bé bị lo lắng là bởi cô bé sợ mình sẽ làm ảnh hưởng tới Nhạc Thính Phong.
Thanh Ti cả giận nói: “Từ trước tới nay anh trai tớ luôn đứng thứ nhất, không ai có thể đuổi kịp anh ấy cả, anh ấy đã được tuyển thẳng vào Đại học Đế Đô nên đương nhiên không cần phải vất vả như vậy. Hơn nữa anh tớ là một thiên tài nên không cần liều
mang như người khác, các cậu còn nói ra nói vào về anh tớ như thế thì đừng bao giờ nghĩ đến chuyển bảo tớ đưa các cậu tới gặp anh tở nữa. Anh ấy không giống với những người khác, các cậu cứ chờ mà xem, năm nay anh tớ nhất định sẽ vẫn tham gia thi Đại học và nhất định sẽ trở thành thủ khoa của cả năm.”
Lời nói của Thanh Ti khiến mấy cô bé kia kinh ngạc. Bọn họ cũng đều biết chuyện được tuyển thẳng có nghĩa là gì, điều ấy đồng nghĩa với việc khỏi phải sầu lo vì thi Đại học.
“Thật vậy ư? Thanh Ti, anh trai cậu lợi hại như vậy sao, được... tuyển thẳng ư?”
Thanh Ti kiêu ngạo hất cằm: “Đương nhiên rồi, từ trước tới giờ anh ấy chưa từng gạt tớ. Mấy hôm trước anh ấy còn đạt giải nhất cuộc thi sáng chế Robot dành cho thanh thiếu niên lần thứ nhất đó, huy Chương anh ấy còn tặng tớ đó”
Khi Thanh Ti khoe về Nhạc Thính Phong, ánh mắt cô bé lại càng thêm sáng lấp lánh, khuôn xinh đẹp lại càng thêm rực rỡ.
Mấy cô bé nữ sinh đều phải kinh hô: “Oa, thật lợi hại!”
Thanh Ti đắc ý, “Anh trai tớ là người siêu cấp lợi hại.”
Cô bé tên Đình Đình bỗng nhiên lại nói: “Vậy thì... Thanh Ti, càng như vậy thì cậu lại càng không thể làm phiền anh ấy chứ?”
Thanh Ti nhíu mày: “Vì sao?”
Đình Đình cảm khái nói: “Thanh Ti này, nếu anh trai cậu mà xuất sắc như thế thì anh ấy nhất định sẽ có cuộc sống, có những mối quan hệ của riêng mình chứ. Anh ấy đã lớn như thế rồi làm sao có thể suốt ngày bên cạnh cậu được. Cậu là em gái của anh ấy, cậu không nghĩ cho anh ấy sao?”
“Đúng vậy, Thanh Ti, hiện giờ cậu cũng lớn rồi, nếu suốt ngày cứ ở cạnh anh trai như thế thì không tốt đâu.”
“Ừ, chúng ta đã lớn rồi, phải tự lập chứ, làm sao có thể suốt ngày ở bên anh trai cậu như thế được”
Thanh Ti đã được Nhạc Thính Phong dạy dỗ, người khác nói gì cũng đừng tin vội, chỉ cần tin tưởng lời anh ấy là được rồi.